Mục lục
Đỉnh Cấp Thần Hào
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cậu Vân”

Mười mấy người đàn em lập tức cúi đầu hành lễ chào

Lâm Vân.

“Kẻ không biết không có tội, tôi không trách anh.” Lâm.

Vân nhàn nhạt nói.

“Cảm ơn cậu Vân, cảm ơn cậu Vân” Sau khi anh Thắng nghe được lời này, tức thì thở phào nhẹ nhõm.



Người đàn ông bắt chuyện bên cạnh đơ người ra, lúc nãy anh ta còn tưởng là gặp được cọng rơm cứu mạng rồi, sao đột nhiên tình thế lại đảo ngược thế này?

Lâm Vân nhìn chằm chằm anh Thắng dặn dò nói: “Chuyện ở đây tôi giao lại cho anh giải quyết, về chuyện của ngày hôm nay tôi không hy vọng bị truyền ra ngoài, hiểu không?” “Hiểu rồi, hiểu rồi” Anh Thắng gật đầu liên tục như gà mổ thóc vậy.

Sau khi Lâm Vân dặn dò xong, liền xoay người đi lại về phía Phạm Minh Tú.

“Giám đốc Tú, giám đốc Tú.

Lâm Vân gọi đến mấy lần, nhưng cũng không thấy giám đốc Tú trả lời.

Lúc này Phạm Minh Tú đã say như một vũng bùn, ngay cả nói chuyện cũng khó khăn, để cô ấy đứng dậy đi hiển nhiên là điều không thực tế.

Lâm Vân chỉ có thể bế lấy cô ấy lên, sau đó bước đi ra ngoài.

Thực ra vừa rồi Lâm Vân có thể gọi Thạch Hàn đến giải quyết, nhưng trước khi vào gian phòng, Lâm Vân đã căn dặn với Thạch Hàn là trừ khi là tình huống bất đắc dĩ, nếu không thì Thạch Hàn đừng có đi vào.

Lâm Vân muốn rèn luyện bản thân, để một mình đi đối phó với những tình huống này.

Trong gian phòng.

“Anh Thắng, rốt cuộc cậu ta là ai, mà anh lại sợ cậu ta đến vậy” Người đàn ông bắt chuyện nhịn không được dò hỏi.

“Nhóc con cậu cũng thật lợi hại đấy, lại dám chọc vào cậu chủ này, cậu ta là ai? Cậu ta chính là người đã diệt trừ ông Lục, là đại ca sau lưng của đại ca Trần Hạo đấy.

Anh Thắng lạnh giọng nói.

“Cái gì?” Người đàn ông bắt chuyện bị dọa đến cả người run lên.

Sau khi rời khỏi khách sạn.

Lâm Vân bắt một chiếc taxi.

Trong xe taxi.

Phạm Minh Tú cứ thế nằm trong vòng tay của Lâm Vân, vẻ đẹp của cô ấy được Lâm Vân thu gọn vào mắt.

Phạm Minh Tú lúc say, cả mặt đỏ ửng, đầu tóc hơi ươn ướt, vốn cô ấy đã rất xinh đẹp, khi say rượu lại càng có một sức hút đặc biệt, khiến cho người khó có thể cầm lòng được.

Đổi thành một người đàn ông bình thường, một người đẹp đang say xỉn yếu đuối thế kia, cứ như vậy mà nằm trong vòng tay của mình như thế này, e là sớm đã không cầm lòng được rồi.

May mắn là định lực của Lâm Vân không tệ, anh còn có thể miễn cưỡng kiểm soát được.

“Giám đốc Tú, nhà của cô ở đâu, nói cho tôi biết địa chỉ, tôi sẽ đưa cô về” Lâm Vân vỗ vỗ Phạm Minh Tú.

Nhưng Phạm Minh Tú căn bản không có phản ứng.

Lâm Vân đành phải nói với tài xế taxi chở về khách sạn nơi mình đang ở.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK