Trong xe.
“Anh Vân, anh chuẩn bị làm gì vậy?” Cô Lang hỏi.
“Tìm chứng cứ, sau đó khiến Lê Văn Hải nợ máu trả máu!” Lâm Vân lạnh lùng nói, trong mắt hiện lên xát khí.
Ngay sau đó, Lâm Vân gọi điện thoại Độc Nha, yêu cầu anh ta nhanh nhất có thể, tìm ra lái xe đâm vào mẹ của Chu Ân!
Lâm Vân hiểu rõ, lái xe đâm vào mẹ Chu Ân. Chắc chắn nhận được sự xúi giục từ Lê Văn Hải.
Chỉ cần tìm được lái xe, de đọa dụ dỗ, chắc chắn sẽ có cách khiến lái xe nói ra sự thật!
Đây, chính là bước đột phá.
Tập đoàn Tỉnh Xuyên, trong phòng làm việc của Lê Văn Hải.
“Haha! Chú Hằng. Nào cạn ly! Chúc mừng chúng ta thắng ngay từ trận đánh đầu!”
Lê Văn Hải vui vẻ nhấc lên một ly rượi, bên trong ly đầy rượi vang đỏ.
Giám đốc tài chính Lê Hằng, cũng nhấc lên một ly rượi mặt tươi cười, cũng Lê Văn Hải cụng ly, sau đó uống cạn ly rượi.
Sau khi bỏ ly rượi xuống.
“Nhìn thấy thằng nhóc Lâm Vân, hôm nay bị điên cuồng như vậy, cháu thực sự cảm thấy sảng khoái, haha.” Lê Văn Hải vô cùng phấn khích.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Lê Hằng cũng cười nói: “Hắn chỉ là thằng nhãi ramh, cũng dám khiêu chiến với chúng ta sao? Hừ, tuổi gì cơ chứ! Lê Hằng ta, nhẹ nhàng cũng có thể trêu đùa với hắn, ta nghĩ, Lâm Vân hắn hôm nay nhất định được thử đến, mùi vị từ thiên đàng đến địa ngục.”
“Haha, tất cả là nhờ có mưu mẹo của chú Hằng đây!” Lê Văn Hải đưa tay ra like đồng ý.
Nói cho cùng kế sách này, chính là do Lê Hằng ra tay.
Lê Văn Hải nghĩ đến bộ dạng khó coi hôm nay của Lâm Vân, trong lòng anh ta cảm thấy rất thoải mái.
“Đúng rồi chú Hằng, thằng nhóc này chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này đâu, hắn nhất định sẽ đi điều tra sự việc, hắn sẽ không điều tra ra gì chứ?” Lê Hằng nghiêm túc hỏi.
“Yên tâm đi, chút chuyện này chú đã sớm nghĩ tới, chú đã sắp xếp cả rồi, cháu trai cháu không cần lo lắng.” Lê Hằng cười nhẹ nhàng đáp.
Tầng thượng Tập đoàn Tỉnh Xuyên.
Thư kí Trương vội vàng bước vào văn phòng.
“Tổng giám đốc Lê, tôi đã liên hệ với đội cảnh sát giao thông và bệnh viện để hỏi qua rồi, mẹ của Chu Ân đã bị tai nạn xe hơi. ”Thư ký Trương nói.
“Ừm. Nói như vậy, những lời Lâm Vân nói, 90% là sự thật rồi.” Liễu Chí Trung tự lẩm bẩm.
Liễu Chí Trung là một con cáo già đã có hàng chục năm kinh nghiệm trong giới kinh doanh, ông ấy tất nhiên có thể phân biệt được sự thật giả của rất nhiều chuyện.
“Tổng giám đốc Lê, ngài vẫn luôn yêu thương Lâm Vân mà, tại sao trong cuộc họp hôm nay, không nói giúp cậu ấy một tiếng?” Thư ký Trương tò mò hỏi.
“Trước mặt quản lý cấp cao, nếu như tôi không có bằng chứng, mà vẫn nói lời ủng hộ Lâm Vân, chỉ làm cho mọi người chỉ trích, điều này sẽ làm mọi người có thành kiến với Lâm Vân.” Liễu Chí Trung nói.
Dừng lại một chút, Liễu Chí Trung lại tiếp tục nói:
“Hơn nữa chuyện này, cũng là một loại rèn luyện đối với Lâm Vân, trong giới kinh doanh này có rất nhiều cuộc tranh giành cấu xé lẫn nhau, chuyện này căn bản không là gì cả, nếu như không xử lý được những chuyện như này, những loại đả kích khác đều không có cách nào chống đỡ được, sau này sao có khả năng làm chuyện lớn.