Sau khi Tô Bảo Nhi nói xong, cô ấy lập tức lấy điện thoại di động ra gọi cho tổng giám đốc Tô.
“Alo, con gái.” Trong điện thoại truyền ra giọng của giám đốc Tô.
“Cha, Lâm Vân là chủ tịch của Tỉnh Xuyên sao? Anh ấy là cháu ngoại của Liễu Chí Trung à?” Tô Bảo Nhi hỏi thẳng.
“Con gái con biết rồi à? Con đã biết, vậy cha giấu diếm cũng không có ý nghĩa gì, không sai, cậu ấy là cháu ngoại của Liễu Chí Trung.” Tổng giám đốc Tô nói.
“Cha… Cha đã sớm biết sao?” Tô Bảo Nhi lại chất vấn.
“Đương nhiên, nếu cậu ấy không có thân phận lợi hại như thế, sao cha có thể tác hợp hai đứa.” Ở đầu bên kia điện thoại tổng giám đốc Tô cười nói.
Tô Bảo Nhi nghe tới đó, cô ấy mới lập tức hiểu ra.
Cuối cùng cô ấy cũng hiểu rõ, vì sao cha cô ấy không tiếc bỏ thuốc, cũng muốn tác hợp cho hai bọn họ, còn khuyên bảo cô ấy ở bên Lâm Vân.
Cô ấy vẫn luôn nghi ngờ, không phải là cha cô ấy luôn muốn tìm người có thân phận bối cảnh cường đại cho mình sao? Vì sao sau này lại muốn tác hợp cô ấy với một tên nhà nghèo, hóa ra cha cô ấy đã sớm biết thân phận của Lâm Vân.
“Cha, cha đã sớm biết, cha… Vì sao cha không nói cho con biết?” Tô Bảo Nhi tức giận quát to.
“Con gái à, đây là ý của cậu chủ Lâm, cậu ấy không cho cha nói, cha cũng không dám.” Tổng giám đốc Tô nói.
Sau khi cúp điện thoại.
Vẻ mặt Tô Bảo Nhi phức tạp nhìn về phía Lâm Vân: “Anh… Anh vậy mà luôn gạt tôi.”
“Ngày đăng ký vũ hội, anh đã nói anh thật sự là con nhà giàu, anh căn bản không phải vì tài sản nhà em, bây giờ em tin anh chưa?” Lâm Vân bất đắc dĩ nói.
Vẻ mặt Tô Bảo Nhi phức tạp, cô ấy biết rõ, nếu Lâm Vân là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, như vậy Lâm Vân thật sự không có khả năng vì tiền mà tiếp cận cô ấy.
Tô Bảo Nhi từng rất nghi ngờ, vì sao mình thuê Lâm Vân giả làm bạn trai xong, vậy mà Lâm Vân không nhận tiền?
Còn có, Lâm Vân từng nói xe mình xịn hơn xe của cô ấy, cô ấy cũng cho rằng Lâm Vân đang khoác lác.
Thậm chí có một lần, cô ấy cho rằng Lâm Vân tiếp cận cô ấy chính là vì tiền và gia sản nhà cô ấy.
Còn có rất nhiều chuyện về Lâm Vân, cô ấy có nghi ngờ, cô ấy không nghĩ ra. Nhưng bây giờ mọi nghi ngờ, từ khi Lâm Vân công khai thân phận, tất cả đều có lời giải.
“Cháu ngoại của Liễu Chí Trung, thật sự không ngờ tới, vậy mà anh có thân phận như vậy.” Vẻ mặt Tô Bảo Nhi phức tạp nhìn chằm chằm Lâm Vân.
“Tô Bảo Nhi, bây giờ em có thể tiếp nhận anh chưa?” Lâm Vân vừa nói, vừa đi tới trước mặt Tô Bảo Nhi.
Tô Bảo Nhi sửng sốt hai giây, sau đó lạnh giọng nói:
“Anh cho rằng anh là cháu ngoại Liễu Chí Trung, có thể khiến tôi ngoan ngoãn thuận theo sao? Nằm mơ! Tôi không phải là loại phụ nữ trong mắt chỉ có tiền.”
Sau khi nói xong, Tô Bảo Nhi liền chạy ra ngoài.
“Tô Bảo Nhi!”
Lâm Vân vốn tưởng rằng, sau khi mình công bố thân phận, Tô Bảo Nhi sẽ bỏ đi băn khoăn trong lòng, để mình chịu trách nhiệm với cô ấy?
Lâm Vân không ngờ tới, Tô Bảo Nhi vẫn từ chối. Lâm Vân nghĩ một lát, vẫn đuổi theo cô ấy.