Mục lục
Đỉnh Cấp Thần Hào
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dẫn đầu là Doãn Khánh Minh, anh ta lên tiếng nói với Lâm Vân.

“Cậu chủ Lâm, tôi dẫn theo thành viên của đội Hải Thành VBA xuống, lúc trước đã báo tin cho cậu, máy bay bị delay, cho nên mới đến chậm, thật sự không cố ý “Không muộn, các anh đến rất đúng lúc.” Lâm Vân cười nói.

Ở đây có gần 4000 sinh viên, sau khi bọn họ nhìn thấy cảnh tượng này, toàn trường xôn xao.

“Lâm Vân, thì ra là Lâm Vân mời đội Hải Thành

VBA đến!” “Tôi biết ngay mà, đội Hải Thành VBA này mặc đồng phục của đội bóng rổ trường đại học Bảo Thạnh chúng ta, nhất định là do Lâm Vân mời đến, để bọn họ đại biểu cho trường chúng ta, thi đấu với học viện kỹ thuật Bảo Thạnh.

“Đúng đúng đúng, nhất định là như thế” Mọi người nhất thời hiểu được.



“Tôi đã nói rồi mà, cậu chủ Lâm dám đến học viện kỹ thuật Bảo Thạnh hạ chiến thư, nhất định là có biện pháp, thì ra đây chính là biện pháp của cậu chủ Lâm.

“Trời ạ! Cậu chủ Lâm quá trâu bò rồi, thậm chí ngay cả đội Hải Thành VBA cũng có thể mời đến.”

Toàn trường đều vang lên những tiếng sợ hãi thán phục.

Trước đó tinh thần của gần 4000 sinh viên này đều suy sụp.

Nhưng sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, bọn họ đều giống như bị điên, trong mắt lóe lên kích động.

Trước đó bọn họ vẫn không nghĩ thông, vì sao Lâm Vân lại dám đến học viện kỹ thuật Bảo Thạnh để hạ chiến thư, thậm chí bọn họ còn cảm thấy Lâm Vân đang gài hàng trường đại học Bảo Thạnh.

Hiện tại rốt cuộc bọn họ đã hiểu rõ, Lâm Vân rõ ràng là có chuẩn bị, rõ ràng là muốn ra mặt thay cho trường đại học Bảo Thạnh, trước đó bọn họ đã hiểu lầm Lâm Vân,

Một bên khác.

Vẻ mặt phách lối của Đỗ Khang và các thành viên trong đội anh ta đã sớm biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi.



“Anh Khang, đám người Doãn Khánh Minh kia chào hỏi với thằng ranh đó, chuyện này…!Chuyện này rất có thể là thật, đội Hải Thành VBA chính là do thằng ranh kia mời đến.

Tên tóc vàng trầm thấp nói.

Sắc mặt của bọn họ đều rất khó coi, bởi vì bọn họ không dám tưởng tượng, nếu như để bọn họ thi đấu với đội Hải Thành VBA kia, bọn họ sẽ lấy gì để thắng.

Tuy Đỗ Khang không muốn tin, nhưng giờ phút này, anh ta không thể không tin.

Lúc này, Lâm Vân lên tiếng nói.

“Bên tôi sẽ thay người, để năm người Doãn Khánh Minh ra sân, đại biểu cho trường đại học Bảo Thạnh chúng tôi.”

Lâm Vân vừa mới nói xong, toàn trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm.

Rất nhiều sinh viên đang vây xem đều kích động đến mức mặt đỏ bừng, có đội Hải Thành VBA, trường của bọn họ sẽ dễ dàng ngược học viện kỹ thuật Bảo Thạnh.

Doãn Khánh Minh dẫn theo bốn thành viên trong đội, đi vào giữa sân.

Về phần đám người Đỗ Khang thì sắc mặt tái mét, còn sững sờ đứng đó.

Lâm Vân nhìn thấy thế, trên mặt nở nụ cười nói với đám người Đỗ Khang.

“Đỗ Khang, thời gian tạm dừng thi đấu đã kết thúc, nếu như trong phòng một phút, các anh không vào sân thi đấu, xem như các anh bỏ cuộc và nhận thua.

Sau khi nói xong, Lâm Vân trực tiếp giơ ngón giữa lên khinh bỉ Đỗ Khang.

Đám người Hoàng Luân cũng nhao nhao giơ ngón tay giữa với mấy người Đỗ Khang.

“Các người…!Các người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK