Đối với Mai Tường Vân mà nói, trong lòng cô ấy thật sự sụp đổ.
Cô ấy không nghĩ tới, bạch mã hoàng tử Mạc Danh Tùng thanh cao, còn có tài ở trong lòng cô ấy, vậy mà vì tiền cam tâm tình nguyện học chó sủa, làm bảo vệ? Hình tượng của Mạc Danh Tùng ở trong lòng cô ấy, sụp đổ rầm rầm.
Ngay sau đó, Mai Tường Vân đi thẳng tới chỗ anh ta.
Ở cửa cao ốc Tỉnh Xuyên.
“Mạc Danh Tùng!”
Một giọng nói vang lên.
Mạc Danh Tùng quay đầu nhìn, thì thấy Mai Tường Vân.
“Tường Vân, em…!Sao em lại đến đây?” Bỗng nhiên Mạc Danh Tùng ngây ngẩn cả người.
“Mạc Danh Tùng, tên khốn nạn này! Anh…!Vậy mà anh vì tiền, chạy tới nơi này làm bảo vệ! Anh đường đường là tiến sĩ, còn là một trong mười thanh niên kiệt xuất ở thành phố Bảo Thạnh đấy.
Mai Tường Vân lớn tiếng nói.
“Tường Vân em hãy nghe anh nói, chủ tịch Lâm nói anh ấy sẽ cho anh tiền lương bảy trăm triệu, một năm sẽ có tám tỷ bốn trăm triệu.
Có nhiều tiền như vậy, anh cũng có thể cho em cuộc sống càng hạnh phúc hơn, em nói xem đúng không?” Mạc Danh Tùng cười nói.
“Tám tỷ bốn trăm triệu thì có thể khiến anh làm chó?
Có thể khiến anh học chó sủa sao?” Mai Tường Vân lớn tiếng chất vấn.
Im lặng một lát, Mai Tường Vân tiếp tục nói: “Mạc Danh Tùng, em cho anh một cơ hội, nếu anh còn muốn ở bên em, thì dùng cốt khí của anh, lập tức từ chối công việc ở đây quay về sở nghiên cứu làm việc.
Mạc Danh Tùng cười mỉa một tiếng: “Mai Tường Vân, cô đừng coi trọng mình quá, với tài hoa của Mạc Danh Tùng này, cộng thêm tiền lương một năm tám tỷ bốn trăm triệu, muốn tán người phụ nữ kiểu gì mà không được? Nếu được chọn giữa cô và tám tỷ bốn trăm triệu, tôi chắc chắn sẽ chọn tiền lương tám tỷ bốn trăm triệu.”
Dù sao đã bị vạch trần, Mạc Danh Tùng không sợ lộ ra bộ mặt thật.
“Anh…!Anh…!Mai Tường Vân ôm ngực, gương mặt tái “Mạc Danh Tùng, tên súc sinh này!” Mai Tường Vân tát nhợt.
Tát mạnh vào mặt Mạc Danh Tùng.
“Bop!”
Mạc Danh Tùng nắm được cánh tay mảnh mai của Mai Tường Vân.
“Mai Tường Vân, cô dám tát tôi sao? Con mẹ nó cô là cái thá gì?”
Sau khi nói xong, Mạc Danh Tùng trở tay tát mạnh vào mặt Mai Tường Vân một cái.
“Bốp!”
Một cái tát vang dội tát mạnh vào mặt Mai Tường Vân.
Mai Tường Vân vốn đã sắp suy sụp trực tiếp bị tát ngã xuống đất.
Ngay sau đó, Mai Tường Vân ngồi dưới đất khóc to.
Mạc Danh Tùng thì xoay người sang chỗ khác, không để ý tới Mai Tường Vân.
Tầng cao nhất của cao ốc Tỉnh Xuyên, trong văn phòng của chủ tịch.
Trên máy tính của Lâm Vân, đúng là hình ảnh theo dõi bên ngoài cửa cao ốc.
Hình ảnh Mạc Danh Tùng vừa mới tát Mai Tường Vân, vừa vặn lọt vào mặt Lâm Vân.