Những đồng đội phía sau Đỗ Khang đều cười to, rất quái dị, vẻ mặt đắc ý không cần nói cũng biết.
“Các người…!Các người …!
Đám người Hoàng Luân nghe thấy như thế, đều tức đến mức sắc mặt tái mét.
“Sao thế? Không phục à? Không phục thì thắng chúng tôi đi!” Đỗ Khang đem ngón tay cái hướng xuống dưới, làm ra động tác khinh bỉ.
Sau khi Đỗ Khang nói xong, trọng tài cũng chính thức thổi còi, trong chớp mắt, cuộc thi đấu đã bắt đầu.
Đám người Hoàng Luân bị tức không nhẹ, đương nhiên là dồn hết sức lực ra ứng chiến.
Nhưng thực lực hai bên cách nhau rất xa, tuy đám người Hoàng Luân đã cố gắng phòng thủ, thế nhưng năng lực tấn công của Đỗ Khang rất mạnh.
Cuộc tranh tài vừa mới bắt đầu được một phút đồng hồ, Đỗ Khang đã dành được hai điểm, đảo mắt một cái, Đỗ Khang đã ném được một quả ba điểm.
Sau khi tranh tài diễn ra được năm phút, điểm số đã là 12:0.
Gần 4000 sinh viên trường đại học Bảo Thạnh theo dõi cuộc tranh tài, lúc này, sắc mặt của bọn họ rất khó coi.
“Thua rồi, thua rồi, cứ tiếp tục như thế này, trường đại học Bảo Thạnh của chúng ta nhất định sẽ thua.
“Tôi còn cho rằng, Lâm Vân dám đi đưa thư khiêu chiến, là nằm chắc phần thắng trong tay, có tuyệt chiêu gì đó, kết quả lại như thế.
“Nếu không nằm chắc, sẽ anh ta phải đi đưa thư khiêu chiến làm gì? Đó chẳng phải là làm hại trường đại học Bảo Thạnh chúng ta à? Từ hôm nay trở đi, chỉ sợ trường đại học Bảo Thạnh của chúng ta hoàn toàn không ngóc đầu lên được.
Nếu như trước khi cuộc thi bắt đầu, còn có một bộ phận sinh viên vì Lâm Vân, cho nên vẫn ôm hy vọng với trận đấu này.
Như vậy, đến lúc này đây, nhìn số liệu tranh tài cho đến bây giờ, toàn bộ hy vọng, ảo tưởng của bọn họ, tất cả đều vỡ vụn, sinh viên không ngừng la ó.
Rất nhiều người đang âm thầm trách Lâm Vân, trách Lâm Vân không nên đi gửi thư khiêu chiến, bởi vì bọn họ căn bản không có khả năng thắng đối phương, lại còn đi khiêu chiến, đây không phải là tự ngược mình à?
Trên sân thi đấu, đám người Hoàng Luân cũng không chịu nổi.
Lại bị Đỗ Khang ném trúng một quả bóng “Ha ha ha!”
Các thành viên trong đội Đỗ Khang đều cười to, còn có người huýt sáo, thậm chí còn có người làm ra hành động khinh bỉ.
Đám người Hoàng Luân nhìn thấy tình cảnh này, đương nhiên vừa tức vừa giận, nhưng bọn họ lại chẳng làm gì, dù sao thì thắng làm vua, thua làm giặc, bọn họ đã rơi vào thế yếu.
“Tạm dừng!”
Lúc này Lâm Vân thay Hoàng Luân, cho xin tạm dừng.
Dù sao tranh tài có hai cơ hội xin tạm dừng, không thể lãng phí, Lâm Vân muốn lợi dụng thời gian tạm dừng để kéo dài thêm thời gian.
Đám người Hoàng Luân quay lại phía sau Lâm Vân.
“Anh Vân, nếu hôm nay bọn họ không đến, chỉ sợ chúng ta thua rồi.” Hoàng Luân lo lắng nói.