Lâm Vân bất lực nói.
Dừng một lát, Lâm Vân nói tiếp: “Cậu hiểu tính cách của tôi mà, mặc dù tôi không cố ý, nhưng chuyện cũng đã xảy ra rồi, tôi không thể không chịu trách nhiệm với cô ấy được.
“Vậy cậu còn thích tôi không? Còn muốn tôi làm bạn gái cậu không?” Như Tuyết nhìn Lâm Vân.
“Tất nhiên!” Lâm Vân không do dự trả lời.
“Vậy là đủ rồi, chỉ cần cậu thích tôi, chỉ cần cậu vẫn nhận tôi là bạn gái cậu.
Những thứ khác tôi đều không quan tâm”
Sau khi Như Tuyết nói xong câu này liền chủ động ôm lấy Lâm Vân.
Lâm Vân nghe thấy những lời này xong, trong lòng mới miễn cưỡng thở phào nhẹ nhõm.
Lâm Vân không ngờ Như Tuyết lại có thể chủ động nói như vậy.
Đối với Lâm Vân mà nói, đây chính là cách duy nhất vẹn cả đôi đường, không phụ lòng ai cả.
Như Tuyết đột nhiên ngồi dậy khỏi vòng tay của Lâm Vân, nói với anh: “Đúng rồi Lâm Vân, vậy cô ấy biết tôi không? Cô ấy có thể chấp nhận sự tồn tại của tôi không?” “Cậu biết tính cách của tôi mà, trong tình huống này tôi chắc chắn sẽ không lừa dối người khác, vì thế tôi đã nói thật với cô ấy việc tôi đã có bạn gái rồi.
Cô ấy nói cô ấy có thể không bận tâm, nhưng cô ấy cần một danh phận.
Lâm Vân nói.
“Vậy thì tốt!” Như Tuyết nở một nụ cười.
Ngay sau đó, Như Tuyết đột nhiên dùng tay với lấy cổ Lâm Vân, nghiêng người tới trước mặt anh.
“Lâm Vân, cậu đã ngủ với hai người phụ nữ rồi, tôi cũng là bạn gái cậu, tôi cũng muốn!” Như Tuyết nũng nịu nói.
“Như Tuyết, chuyện này..
Lâm Vân giật mình trước sự chủ động của Như Tuyết.
Dù sao thì Lâm Tuyết thường ngày là một cô gái khá bảo thủ.
“Sao vậy? Không được sao?” Lâm Tuyết bĩu môi.
“Tất nhiên là không phải!” Lâm Vân nhếch miệng cười.
Lâm Vân nghĩ lại cũng đúng, mình đã quan hệ với Tô Bảo Nhi và Phạm Minh Tú rồi.
Mà Như Tuyết mới là người chính thức của Lâm Vân, nếu như anh từ chối thì sao có thể xứng với Như Tuyết đây?
Sau đó, Lâm Vân bắt đầu hôn Như Tuyết.
Hai người triền miên ở phòng khách, sau đó lại vào phòng ngủ của Như Tuyết.
1 tiếng sau.
Như Tuyết nép vào trong lòng Lâm Vân, ấm áp mềm mại.
Trên ga giường vẫn còn đọng lại một khoảng đỏ, đây là lần đầu tiên của Như Tuyết.
“Lâm Vân, bây giờ tôi cũng trở thành người phụ nữ của cậu rồi, cho dù sau này cậu còn có người phụ nữ khác, tôi có thể không bận tâm, nhưng cậu phải chịu trách nhiệm với tôi cả đời, phải tốt với tôi cả đời!” Như Tuyết dịu dàng thỏ thẻ nói.
“Tôi xin thề, Lâm Vân tôi sẽ đối xử tốt với cậu cả đời này! Nếu không thì tôi sẽ bị sét đánh, không được chết nguyên vẹn.” Lâm Vân giơ tay xin thề.
“Được rồi, tôi không muốn nghe những lời như vậy đâu.”