Mục lục
Đỉnh Cấp Thần Hào
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xa xa mấy người vây xem sau khi thấy một màn như vậy, cũng không khỏi tán thưởng.

“Ba người này vì cứu một người xa lạ mà không tiếc thân mình.”

“Hy vọng bọn họ đều bình an.”

“Đúng vậy, hy vọng bọn họ có thể thành công, không xảy ra chuyện gì.”

Rất nhiều người đều cầu nguyện cho nhóm người Lâm Vân, tất cả mọi người đều toát mồ hôi khi chứng kiến cảnh này, ba người họ đều không màng sống chết khiến người khác cảm động.

“Dùng sức.” Lâm Vân nghiến răng kêu to.

“A a a.”

Ba người đồng thời hét lên, bởi vì dùng nhiều sức nên gân xanh trên trán họ nổi lên, sắc mặt trở nên đỏ bừng.

Ba người dùng hết sức lực mà kéo, cuối cùng cửa xe cũng chậm rãi mở ra.

“Tốt lắm. Nhanh chóng đưa người ra ngoài.”

Bọn họ nhanh chóng kéo người phía trong ra, sau đó chạy ra khỏi hiện trường tai nạn.

Sau khi chạy được vài mét.

“Oanh.”

Chiếc Ferrari kia lập tức phát nổ.

Bọn họ đặt cô gái nằm xuống bên cạnh, sau đó ngồi bệt xuống dưới đất, thở dốc.

“Thành công rồi.”

Mọi người đứng vây xung quanh, tất cả đều vỗ tay hoan hô, bởi vì hành động dũng cảm của ba người họ.

Cô gái được cứu sống cũng cảm đông mà bật khóc.

“Các ơn các anh, thật sự cảm ơn các anh, nếu không có các anh, có lẽ lúc này đã chết.” Cô gái bật khóc liên tục cảm ơn.

“Gặp chuyện nguy hiểm ra tay giúp đỡ, không có gì, cô an toàn là được.” Lâm Vân liền nở một nụ cười.

Có thể thành công cứu được một mạng sống, bất luận như thế nào, trong lòng anh đều cảm thấy vô cùng vui mừng.

Lúc này xe cứu thương và xe cảnh sát cũng tới nơi.

“Có tiếng xe cảnh sát, sao vẫn chưa tới?” Lâm Vân nhíu mày.

“Anh Thiên, có mấy người lần chiếm làn xe ưu tiên, chặn xe cứu thương lại.” Thạch Hàn nói.

“Đúng là khốn nạn. Ngay lúc này mà cũng chắn đường.” Lâm Vân nhíu mày.

Ngừng một chút, Lâm Vân liền phân phó: “Thạch Hàn, Độc Nha, hai người đi đến nói mấy chiếc xe đang chặn đường ưu tiên, tất cả đều phải tránh ra để xe cứu thương có thể tiến vào.”

“Không thành vấn đề.”

Thạch Hàn và Độc Nha gật đầu, sau đó liền rời đi.

“Đúng, nhanh đem những chiếc xe đó dẹp qua một bên.”

Hai người họ dẫn đầu, những người vây quanh đó cũng theo sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK