Nhưng lần này thu hoạch cũng không ít, ít nhất là Lâm Vân đã tích lũy được kinh nghiệm thực tế, khiến cho Lâm Vân biết được làm loại chuyện này thực tế sẽ khó hơn so với tưởng tượng rất nhiều.
Ông ngoại tiếp tục nói: “A Vân này, lần trước khi ông đến thành phố Bảo Thạnh, ông đã nói với cháu là mấy ngày nay có thể sẽ có chuyện giao cho cháu đi làm, cháu còn nhớ không?” “Đương nhiên là cháu nhớ rồi, ông ngoại có gì căn dặn cứ việc nói” Lâm Vân gật đầu đáp.
“Chuyện này đúng lúc là phải để con làm tại thành phố Việt Hoàng, ống cần phải vào chi nhánh bên thành phố Việt Hoàng của tập đoàn Tỉnh Xuyên, làm nội ứng trong chi nhánh thành phố Việt Hoàng một thời gian để thu thập bằng chứng về việc tham ô tiền bạc của tổng giám đốc chi nhánh Việt Hoàng” Ông ngoại nói, “Ồ, ông ngoại có thể chắc chắn được là tổng giám đốc bên chi nhánh Việt Hoàng này là người tham ô tiền bạc không?” Lâm Vân hỏi.
“Dựa theo một số manh mối ông biết được, điều này là rất có khả năng, nhưng vẫn chưa có bằng chứng nào có thể trực tiếp chứng minh, hơn nữa tổng giám đốc chi nhánh Việt Hoàng này phòng bị rất chặt chẽ, vì vậy ông cần cháu đi làm nội ứng để thu thập một số chứng cứ.
Liễu Chí Trung nói.
“Được, cháu phải đi ngay bây giờ hay sao?” Lâm Vân hỏi.
“Cũng không nhất thiết phải là hôm nay, cháu có thể tự linh hoạt sắp xếp, trong những ngày này ngày nào cũng được cả” Liễu Chí Trung nói.
“Được a, ông ngoại hãy yên tâm, cháu nhất định sẽ làm ổn thỏa việc này.” Lâm Vân đảm bảo đáp ứng.
Nếu như là nhiệm vụ mà ông ngoại đã đích thân phân phó cho mình, dĩ nhiên Lâm Vân sẽ không từ chối.
Thậm chí Lâm Vân còn phải làm cho thật tốt nhiệm vụ của ông ngoại giao, làm cho ông ngoại hài lòng, như vậy anh mới không không phụ lòng của ông ngoại.
“A Vân, ông giao việc này lại cho cháu, thứ nhất là vì muốn rèn luyện cháu, thứ hai là nếu như cháu có thể làm tốt việc này, cũng coi như là tích lũy thành tích cho bản thân mình, nếu như cháu không có thành tích, sau này nếu để cháu tiếp quản tập đoàn Tỉnh Xuyên, thì có thể người dưới quyền sẽ không chịu phục” Ông ngoại Liễu Chí Trung nói.
“Cháu hiểu rồi ông ngoại” Lâm Vân gật đầu.
Sau khi cúp máy điện thoại.
“Xem ra chúng ta còn phải ở lại thành phố Việt Hoàng thêm vài ngày nữa.” Lâm Vân cười nói.
Trong lòng Lâm Vân nghĩ, nếu sớm hoàn thành được nhiệm vụ này, thì anh sẽ có thể trở về thành phố Bảo Thạnh sớm hơn, vì vậy sau khi cúp máy điện thoại, Lâm Vân liền chuẩn bị một chút, rồi đi đến chi nhánh bên thành phố Việt Hoàng của tập đoàn Tỉnh Xuyên.
Chi nhánh bên thành phố Việt Hoàng, tập đoàn Tỉnh Xuyên.
Lâm Vân cùng Thạch Hàn đi đến cửa công ty.
Bên cạnh công ty có dán một tờ thông báo tuyển dụng.
Tuyển năm nhân viên bảo vệ và hai nhân viên vệ sinh.
“Đúng lúc nhỉ.” Sau khi nhìn thấy tờ thông báo tuyển dụng Lâm Vân bất giác nở một nụ cười.
Nếu như đã muốn vào công ty làm nội ứng, thì tức nhiên cần phải vào công ty với danh nghĩa công việc một cách chính đáng.
Như thế mới có thể tìm cách thu thập bằng chứng.
“Thạch Hàn, anh đi ứng tuyển nhân viên bảo vệ đi, tôi ứng tuyển nhân viên vệ sinh.” Lâm Vân nhìn chằm chằm vào thông tin tuyển dụng.