“Nếu dùng tiền không thể đối phó được với cô gái này, liền có thể kết luận, là loại phụ nữ đó. Loại phụ nữ này không yêu tiền tài, vậy chắc chắn yêu anh hùng.” Lê Hằng nói.
Lê Hằng cười tiếp tục nói:
“Biện pháp rất đơn giản. Chúng ta an bài một màn kịch anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng cháu phải cố gắng chiếm được cảm tình thực sự của cô ta. Đến lúc đó, chẳng những có thể khiến cô ta gia nhập Tỉnh Xuyên mà nói không chừng còn có thể khiến cho Văn Hải cháu có được cô gái này.”
Sau khi Lê Văn Hải nghe đến đó, hai mắt tỏa ánh sáng, hắn hôm nay nhìn thấy Chu Ân, quả thật bị hoa dung nguyệt mạo của Chu Ân làm cho lay động, nếu như có thể có được cô gái này, hắn đương nhiên rất vui lòng!
“Chú Hằng, cụ thể chú muốn cháu làm như thế nào?” Lê Văn Hải vội vàng hỏi thăm.
Lê Hằng đi đến trước mặt Lê Văn Hải, sau đó tiến đến bên tai hắn, đem kế hoạch thì thầm báo cho hắn…
Ở tầng cao nhất của cao ốc Tỉnh Xuyên.
Trương thư ký đi vào văn phòng.
“Thư ký Trương, thế nào rồi? Bọn nó ai thành công?” Liễu lão mở miệng hỏi thăm.
“Chủ tịch Liễu, Chu Ân hình như từ chối không đồng ý yêu cầu của ai cả.” Thư ký Trương nói.
“Hmm… Ngược lại là giống với suy đoán của ta, Chu Ân này quả thực khó lòng mời tới được. Lúc trước ta tự mình đi gặp cô ta, cũng bị cô ta từ chối. Muốn mời được cô ta, đúng là một việc đầy thử thách. Phương pháp bình thường căn bản là không có cách nào mời được.” Liễu Chí Trung chầm chậm nói.
Ngay sau đó, Liễu Chí Trung nhìn về phía thư ký Trương, hỏi:
“Thư ký Trương, cậu cảm thấy bọn hắn cuối cùng ai sẽ thành công?”
“Chủ tịch Liễu, ngài cũng đã nói Chu Ân này ngay cả ngài lúc trước đều không mời tới được, tôi nghĩ hai cậu chủ chỉ sợ đều sẽ thất bại.” Thư ký Trương nói.
Một bên khác.
Lúc này đã qua một giờ chiều.
Lâm Vân cùng Thạch Hàn từ công ty sau khi đi ra thì vẫn đứng ở đây, không hề rời đi.
Kế hoạch của Lâm Vân rất đơn giản, đó chính là chờ Chu Ân tan làm, sau đó âm thầm theo dõi cô Chu Ân này. Trước tiên tìm hiểu một chút sinh hoạt bình thường của cô ta, ví dụ như sau khi tan làm sẽ đi chỗ nào, sẽ gặp ai, có sở thích gì, có bạn bè như thế nào.
Sau đó Lâm Vân gọi điện thoại cho Độc Nha, kể cho hắn nghe một chút về sự việc vừa rồi. Đồng thời nhờ hắn suy nghĩ biện pháp giúp mình, chuẩn bị kỹ càng tư liệu về Chu Ân, càng kỹ càng tốt.
Ông ngoại cho Lâm Vân phần tài liệu kia, thông tin có hạn, chỉ có thông tin lý lịch của cô ấy, về thông tin cá nhân cơ bản không có.
“Giờ này hẳn là Chu Ân sẽ không xuống dưới đâu, tôi đi mua một chiếc xe trước đã. Thạch Hàn, cậu cứ ở chỗ này theo dõi đi.” Lâm Vân nói.
Chờ sau khi Chu Ân tan tầm, Lâm Vân còn định tiếp tục theo dõi, cho nên không thể không có xe.
Chiếc xe lúc trước anh lái đến đây đã bị Lê Văn Hải chọc thủng lốp xe, hiện tại Lâm Vân cần dùng xe gấp, cho nên nhất định phải nghĩ biện pháp nhanh chóng mua một chiếc xe mới.