Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1024

Tôn Đại Hải cũng nói: “Tiểu Kiêu, đừng để những người này làm rối loạn tâm trí của cháu, thầy thuốc rất coi trọng đến tâm trạng, tâm trạng của cháu không được để bị rối loạn! “

Năm phút đồng hồ trôi qua nhanh chóng, giám khảo bước xuống từ trên bục cao, dõng dạc tuyên bố: “Tôi tuyên bố, cuộc thi đấu Y Vương năm nay đã chính thức bắt đầu! “

Theo một tiếng mệnh lệnh, một trăm lẻ tám thí sinh đã sẵn sàng vào tư thế chờ đợi.

Những khán giả xung quanh trật tự lùi về sau, để lại một khoảng trống cho hiện trường.

Ba vòng thi đầu tiên của cuộc thi đấu Y Vương đều là vòng đấu loại, đề bài của vòng đầu tiên là kiểm tra mức độ hiểu biết với “Dược điển Á tộc.”

Có tổng cộng một trăm đề thi, tất cả đều lấy từ Dược điển Á tộc.

Tất nhiên, chắc chắn không phải chỉ cần cố gắng liều chết học thuộc là trả lời chính xác được, mỗi một câu hỏi đều phải trải qua nhiều lần thay đổi và cải tiến so với câu hỏi ban đầu.

Cần phải nắm rõ Dược điển Á tộc, hơn nữa phải biết linh hoạt, sử dụng nó một cách hợp lý.

Các câu hỏi của vòng đầu tiên được phát cho mọi người dưới dạng một bài thi.

Trong số một trăm lẻ tám thí sinh có mặt tại hiện trường, ngoại trừ Trình Kiêu, người trẻ nhất đã ngoài năm mươi tuổi. Bây giờ, tất cả giống như học sinh mà bắt đầu làm bài thi, cảnh tượng trông rất kỳ lạ Tuy nhiên, những thí sinh cũng không có tâm trí để nghĩ tới điều này, khi nhận được bài thi của vòng đầu tiên, họ đã bắt đầu lén lút mắng chửi người ra đề trong lòng Mức độ khó của các câu hỏi này thật sự năm ngoài sức tưởng tượng của mọi người.

Sở Vân Hoa ngồi ở vị trí của Y Vương, ông ta nhìn bộ dạng vò đầu bứt tai của những thí sinh phía dưới, lòng thầm đắc ý.

Có vẻ như câu hỏi của lần này không phải là một khó khăn bình thường.

Ánh mắt Chu Minh Thành vẫn nhìn về phía Trình Kiêu.

Trình Kiêu chỉ nhìn lướt qua những câu hỏi này, sau đó đột nhiên đứng dậy, đi tới trước bàn giám khảo, và đặt bài thi lên bàn.

Mọi người đều sững sờ!

Tình huống gì thế này? Thằng nhãi này đã trả lời xong rồi sao?

Không, đến bây giờ chỉ mới qua hai phút, làm sao cậu ta có thể hoàn thành câu trả lời? Hắn là nộp giấy trắng đi!

Tất cả các thí sinh đều nhìn Trình Kiêu, ánh mắt đầy vẻ chế giếu.

“Đúng là chỉ được cái nói miệng, làm gì cũng không được! Loại người này mà cũng dám tới tham gia cuộc thi đấu Y Vương sao?

Mấy người trong giới y học Hà Tây kia đều bị lừa đá vào đầu hết rồi Các khán giả bên ngoài sân thậm chí còn không kiêng nể gì mà cười chế giễu.

“Thẳng nhãi này, vậy mà lại nộp một tờ giấy trắng! “

“Cái thứ rác rưởi này đã làm mất hết thể diện của giới y học Hà Tây chúng ta rồi! ” Một thầy thuốc tại Hà Tây, tự phụ rằng mình có y thuật cao siêu, nhưng không đủ tư cách tham gia cuộc thi đấu Y Vương. Bây giờ thấy Trình Kiêu nắm cơ hội tham gia trong tầm tay, nhưng lại nộp giấy trắng, ngay tức khắc cối lòng như tràn đầy niềm căm phãn.

Mạc Hoa Đình và Ninh Cát Sơn trố mắt nhìn nhau: “Chuyện này…

Thần y Trình đang làm gì vậy! “

Tôn Đại Hải và Ninh Lan cũng tỏ vẻ khó hiểu: “Tiểu Kiêu bị sao thế? “

“Ai biết được, chẳng lẽ thăng bé không thể trả lời một câu nào sao? ” Tôn Đại Hải tự hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK