Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 626

Phó hội trưởng Đường nhìn về phía Tôn Đại Hải, cười nói: “Tôn lão đệ, thần y Trình đã đồng ý quyên tặng cuốn thuật châm cứu này rồi, thế nên, ông xem cuốn thuật châm cứu này, tôi sẽ mang về hiệp hội y học Á tộc đây.”

Tôn Đại Hải nào sẽ để ông ta mang đi? Vội vàng tiến lên, một tay bắt lấy cuốn sách trong tay Đường Quốc Hoa, cười ha ha nói: “Phó hội trưởng Đường nói đùa rồi, đây là quà mừng thọ mà con rể tặng cho tôi, sao ông có thể mang đi được?”

“Hơn nữa lúc nãy con rể tôi cũng nói rồi, bây giờ tôi mới là chủ nhân của cuốn sách này. Thế nên, xử lý cuốn sách này thế nào, quyền quyết định là ở tôi.”

Nụ cười trên gương mặt Đường Quốc Hoa lập tức tan biến, phẫn nộ nhìn Trình Kiêu: “Thần y Trình, cậu không nói đạo lý! Cậu rõ ràng đã đồng ý với chúng tôi trước, mới mang cuốn sách này làm thành quà mừng thọ tặng đi. Thế nên tất cả quyền của cuốn sách này nên là của chúng tôi!”

“Hơn nữa tôi nghe nói, Tôn lão đệ vốn rất xem thường cuốn thuật châm cứu này. Đây chứng tỏ Tôn Đại Hải vốn không biết sự quý giá của cuốn sách này, y thuật thần kỳ này nằm trong tay của Tôn lão đệ, sẽ chỉ như ngọc quý phủ bụi mà thôi.”

Một nhóm danh y Thủ Đô cũng lần lượt tán thành: “Đúng vậy, phó hội trưởng Đường nói đúng, về tình về lý, cuốn sách này đều nên để ở hiệp hội y thuật Á tộc, tạo phúc cho muôn dân!”

Tôn Đại Hải nhìn Trình Kiêu với ánh mắt cầu cứu, tuy rằng Trình Kiêu tặng sách cho ông, nhưng ai bảo ông có mắt không tròng chứ?

Hơn nữa Phó hội trưởng Đường cùng với đám danh y Thủ Đô thế lực lớn, ông cũng không dám đắc tội với đối phương. Nếu như đối phương cứng đầu muốn cướp, thì ông căn bản không ngăn nổi!

“Trình Kiêu, lúc nãy không phải con nói quyền quyết định của cuốn sách này là của ba sao? Con mau nói một tiếng với Phó hội trưởng Đường đi!”

Tôn Đại Hải trong lòng hiểu rõ, tuy rằng Trình Kiêu tặng sách cho ông, nhưng anh mới là người viết nên cuốn sách này. Quyền quyết định thật sự vẫn là nằm trong tay Trình Kiêu.

“Thần y Trình, vậy anh nói một câu đi!” Phó hội trưởng Đường cũng nhìn Trình Kiêu, dáng vẻ không lấy được cuốn sách này thì sẽ không dừng lại.

Ánh mắt của tất cả mọi người lại lần nữa đổ dồn về phía Trình Kiêu.

Trình Kiêu không chút biểu cảm, nhìn về phía Phó hội trưởng Đường, hờ hững nói: “Lúc nãy tôi đã nói trước rồi, quyền quyết định của cuốn sách này nằm trong tay chủ nhân mới của nó, nếu như các vị muốn, vậy thì đi hỏi chủ nhân mới của nó đi.”

Trái tim đang lơ lửng của Tôn Đại Hải cuối cùng cũng hạ cánh được rồi.

Lần đầu tiên ông nhìn Trình Kiêu, trong lòng tràn ngập cảm kích.

Phó hội trưởng Đường cau mày, nếu Trình Kiêu đã nói vậy, thì ông ta cũng không tiện tranh giành nữa.

Nhưng Phó hội trưởng Đường bắt buộc phải có cuốn thuật châm cứu này.

“Tôn lão đệ, nếu thần y Trình đã nói quyền quyết định cuốn sách này là ở ông, vậy thì tôi đại diện cho hiệp hội y học Á tộc, bằng lòng ra một con số này để mua lại nó!” Phó hội trưởng Đường giơ năm ngón tay ra.

“150 tỷ!”

Đám đông kinh hãi!

Lúc nãy lão Ngô đã ra giá 27 tỷ rồi, phó hội trưởng Đường lại ra giá, đương nhiên sẽ không thấp hơn 27 tỷ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK