Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 917

“Chú Tần!” Vẻ mặt Y Doãn sa sầm, khẽ kêu lên.

Chú Tần đột nhiên giơ tay lên, trầm giọng nói: “Đừng lo lắng, tôi không sao!”

Lúc này vẻ mặt Y Doãn mới dịu đi, nhưng, ánh mắt nhìn ông lão mặc áo choàng kia có chút nghiêm trọng.

Ông lão mặc áo choàng đen không vội vàng tấn công, mà cười haha nói: “Nhà họ Y quả nhiên không hổ danh là bá vương của Giang Nam, lại có một cường giả Tiên Thiên đỉnh phong trấn thủ.”

“Chỉ tiếc là, cơ thể của ông rõ ràng bị thương vấn chưa khỏi, đã không phải là đối thủ của tôi rồi.”

Chú Tần lạnh lùng nói: “Chưa chắc! Ông cũng chỉ có tu vi Tiên Thiên đỉnh phong, ai chết trong tay ai còn chưa biết được?”

Ông lão mặc áo choàng đen cười haha: “Tôi biết suy nghĩ của ông, nếu như ông không quan tâm đến vết thương, liều mạng đấu với tôi, thắng thua quả thật vấn chưa biết được, nhừng cho dù ông thắng, không quá ba tháng, nhất định sẽ chết”

“Nếu như ông chia ra một phần tu vi để áp chế vết thương, thì chắc chắn không phải là đối thủ của tôi.”

“Ông đã không phải là người của giới phàm tục, nhất định phải quản chuyện của giới phàm tục? Ông đã có may mắn bước chân vào cánh cửa của giới võ đạo, tại sao không quý trọng? Lại phải bán mạng vì một gia tộc ở giới phàm tục!”

Chú Tần vẻ mặt tràn đầy sự nghiêm cẩn, trầm giọng nói: “Ông không cần khuyên tôi, nhà họ Y có ân huệ rất lớn với tôi, có chết cũng không trả hết được. Ông muốn gây ra sự bất lợi cho nhà họ Y, thắng được tôi trước rồi nói!”

Ông lão mặc áo choàng đen vẻ mặt tràn đầy sự tiếc nuối: “Một mực không chịu giác ngộ, vậy tôi thành toàn cho ông!”

Nói xong, cơ thể ông lão mặc áo choàng đen khẽ di chuyển, lại xông về phía chú Tần.

Âm!

Nắm đấm và chiếc gậy giao nhau, sau đó đột nhiên tách ra hai người lại va vào nhau, trong nháy mắt, đã giao đấu với nhau mười mấy chiêu.

Một đám nhân vật nổi tiếng đứng xung quanh hóng chuyện, tất cả đều tự giác lùi về sau, chừa không gian đủ để cho hai người giao đấu, sợ vô duyên vô cớ lại bị thương.

Hai cường giả tiên thiên đỉnh phong, chỉ thiếu một bước nữa là thành tông sư hóa cảnh. Mặc dù không thể biến hóa chân khí, nhưng, môi lần tấn công, gió mạnh tỏa ra tứ phía, mang theo sức lực nghìn cân.

Trong phòng khách, hầu hết đều là người bình thường, sao có thể từng xem trận giao đấu mạnh mẽ như thế này? Nhất thời cảm thấy vô cùng kinh ngạc!

“Đây, đây còn là con người sao? Con người sao có thể có được sức mạnh to lớn như vậy!”

“Trời ơi, hóa ra cao thủ võ lâm từng được nhắc đến trong sách thật sự tồn tại!”

“Hai người chỉ cần tùy tiện ra một quyền, có thể đánh bay một con voi! Tôi đã đứng xa như vậy nhưng mặt vẫn rất đau vì bị quyền phong mà bọn họ phóng ra thổi qua!”

So với sự chấn động của những người bình thường này, Bạch Thụy Văn cũng là võ giả thì trấn định hơn nhiều.

Bạch Thụy Văn nhìn sang ông Liên ở đăng sau, nhỏ giọng hỏi: “Ông Liên, ông thấy hai người này ai sẽ thắng?”

Ông Liên nhìn hai người bay qua bay lại trong sân, vẻ mặt sững sờ: “Hai người bọn họ đều có thực lực của Tiên Thiên đỉnh phong, cao hơn tôi rất nhiều, tôi không nhìn thấu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK