Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1331

Linh khí của đất trời trong bán kính trăm mét tập trung về phía Cung Trường Sinh một cách điên cuồng, quanh người ông ta nổi lên một cơn cuồng phong.

Từng vòng từng vòng ánh sáng xanh bao phủ cánh tay ông ta, trên nắm tay của ông ta còn có những tia điện chớp loé, trông giống như lôi thần giáng thế.

Vẻ mặt Cung Thu Thiện kinh hãi: “Không ngờ bao nhiều năm không gặp, thực lực của chú lại lợi hại đến mức này! Chú ấy đã không thể coi là người bình thường nữa rồi phải không?”

Lôi nữ vương cũng thầm giật mình kinh hãi, bà ta có thể cảm nhận được hơi thở có thể huỷ thiên diệt địa từ năm đấm của Cung Trường Sinh.

“Mạnh quá, mình đã từng được thấy thực lực của người này, là người mạnh nhất ngoại trừ Trình đại sư.”

Lôi nữ vương đã âm thầm chuẩn bị, nếu Thư Nam không địch lại được thì bà ta sẽ lập tức đưa anh ta bỏ chạy.

Bàn tay đen khổng lồ che trời, đ è xuống Cung Trường Sinh giống như tấm màn trời, chính là Thiên Kiếp Thủ.

Cung Trường Sinh đứng tại chỗ, quần áo trắng tung bay trong cơn gió mạnh nhưng ông ta thì vẫn bất động, chỉ lạnh lùng nhìn lên trời, tia chớp trên hai nắm đấm vẫn chớp loé.

Khi bàn tay đen khổng lồ hạ xuống, Cung Trường Sinh mới tung ra một quyền.

Đoàng! Đoàng! Đoàng…

Liên tiếp bảy tiếng sét lớn đinh tai nhức óc vang lên, như pháo hoa nở rộ khắp chốn.

Bàn tay đen khổng lồ trên trời không còn hạ xuống nữa, tựa như bức màn bị xé rách, từ từ biến mất để lộ ra bầu trời trong xanh.

Thân thể Thư Nam lao vụt từ trên trời xuống đất rồi chật vật đập xuống đất, anh ta phun ra một ngụm máu tươi.

Vừa tiếp đất, Thư Nam đã hét lớn, quay người nhảy lên chạy về phía sau biệt thự.

Lôi nữ vương đã chuẩn bị xong, thấy Thư Nam chạy trốn, bà ta lập tức đuổi theo.

“Tông chủ, đừng để bọn chúng chạy mất, thả hồ về rừng sẽ để lại hậu hoạ về sau.” Cung Thu Thiện lo lắng nói.

Cung Trường Sinh khinh miệt: “Trong mắt cậu bọn họ là hổ, nhưng trong mắt tôi bọn họ chỉ là hai con sâu bọ mà thôi, không đáng nhắc tới!”

“Bây giờ để tôi quan sát kỹ vùng thiên địa này nào. Ha ha ha..”

Cung Thu Thiện lo lắng nói: “Tông chủ, người đó là Lôi nữ vương đấy! Nếu bà ta chạy mất thì bao nhiêu sản nghiệp dưới tay bà ta chẳng phải đều sẽ lãng phí sao?”

Cung Trường Sinh suy nghĩ giây lát: “Cậu nói đúng, tuy tiền bạc của giới thế tục không thể nâng cao tu vi cho võ giả, nhưng một tông môn muốn phát triển lớn mạnh thì cần rất nhiều tiền để duy trì”

“Tam trưởng lão, ông dẫn vài người đuổi theo, nhất định phải bắt được người phụ nữ đó về.”

Một ông già mặc áo đen đứng dậy thưa: “Vâng!”

“Mấy người đi theo tôi!” Tam trưởng lão chỉ vào ba người rồi dẫn họ rời đi, đuổi theo phương hướng của Lôi nữ vương.

Cung Trường Sinh hét lên với đám đệ tử: “Mọi người nhìn xung quanh xem, nếu không có nguy hiểm thì chúng ta chuyển tông môn tới đây.”

“Với linh khí của nơi này, chỉ vài năm nữa thôi Thất Tỉnh Tông của chúng ta sẽ trở thành đại tông môn đứng đầu giới võ đạo!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK