Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1344

Đối với hiểu lầm như thế này, trước đây Thư Nam vẫn luôn không thèm giải thích, nhưng bây giờ anh ta đột nhiên muốn giải thích rõ ràng với cô, giữ gìn hình tượng chói lóa của chính mình.

Nhưng mà không đợi Thư Nam nói chuyện, Chung Phi Vũ đã thay chai truyền nước xong, dặn dò: “Truyền xong chai nước này là anh có thể rời đi! Ba mẹ tôi cũng sắp trở về rồi, đừng để ba mẹ tôi nhìn thấy.”

Đáy lòng Thư Nam bỗng chìm xuống đáy cốc, trong lòng cảm thấy trống rỗng, cũng quên mất vừa rồi đang định nói gì.

“Tôi bị ghét bỏ rồi sao?”

Chung Phi Vũ hoàn toàn không biết, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, trong đầu thanh niên hệt như côn đồ trong mắt cô lại có nhiều suy nghĩ như vậy.

Quay người rời đi “Đợi đã!” Thư Nam chợt gọi cô lại.

“Sao vậy? Còn có chuyện gì à?” Chung Phi Vũ quay người, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn Thư Nam.

Thư Nam cảm thấy trong lòng còn rất nhiều lời muốn nói với cô gái trước mắt, nhưng vừa mở miệng, lại không biết nên nói cái gì.

“Anh không nói thì tôi đi đây!” Chân mày thanh tú của Chung Phi Vũ hơi nhíu lại, cảm thấy thanh niên này thật kì lạ.

Thư Nam lộ vẻ nghiêm túc nhìn Chung Phi Vũ, cũng nghiêm túc nói ra mấy chữ: “Tôi không phải là người xấu.”

xu”

Chung Phi Vũ không nhịn được bật cười.

Lần đầu tiên cô gặp người dùng vẻ mặt nghiêm túc như vậy giải thích răng mình không phải là người xấu.

“Tôi biết rồi.” Thu lại nụ cười, Chung Phi Vũ quay người rời đi.

Thư Nam ngẩn ngơ, nụ cười vừa rồi giống như một đóa hoa xinh đẹp bỗng nhiên nở rộ, nhịp đập trái tim của anh ta lại lần nữa hãng mất nửa nhịp.

“Cô ấy tên là Chung Phi Vũ!”

Tên họ được ghi trên thẻ học sinh, Thư Nam liếc mắt là nhìn thấy, đồng thời lập tức nhớ kỹ, giống như in dấu vào trong trí não.

Rút kim, Thư Nam lặng lẽ rời đi. Nếu cô sợ bị ba mẹ nhìn thấy, vậy Thư Nam cũng sẽ không khiến cô khó xử.

Chỉ là, trên đường chạy trốn đã làm mất điện thoại di động, Thư Nam hoàn toàn không biết Trình Kiêu đã tiêu diệt Thất Tỉnh Tông, anh ta cho rằng hồ Nguyệt Nha đã bị người của Thất Tinh Tông chiếm đoạt.

Anh ta tìm bừa một chỗ, tự mình tu luyện trị thương, chờ thương thế lành rồi sẽ trở về hồ Nguyệt Nha tìm tòi hư thực.

Sau một cuộc chiến ác liệt, hồ Nguyệt Nha tàn tạ tiêu điều, mất nguyên năm ngày mới hoàn thành tu sửa.

Linh lực trong cơ thể Trình Kiêu đã khôi phục trạng thái đỉnh cao, anh đứng trên sân thượng nhìn những công nhân xanh sạch hóa đang bận rộn làm nốt những việc cuối cùng, Trình Kiêu cảm thấy nhất định phải bố trí đại trận hộ sơn sớm một chút.

Nếu không lại giống như lần này, khi anh không có ở đây, một khi bạn bè và người thân của anh gặp nguy hiểm, căn bản không có lấy một nơi an toàn để ẩn nấp.

Nếu như có đại trận hộ sơn, cho dù gặp nguy hiểm, cùng lắm thì trốn vào bên trong đại trận hộ sơn Chỉ dựa vào hiệu quả mê huyễn của đại trận Tiên Thiên Ngũ Hành Tụ Linh, ngăn được những võ giả bình thường, nhưng không ngăn được cao thủ võ đạo thật sự.

Chỉ tiếc rằng, trong số những ngọc thạch anh lấy được từ Hắc Vu giáo kia, lại không có cái nào thích hợp cho xây dựng đại trận hộ sơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK