Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 871

“Thế thì tốt rồi, hay là bây giờ mấy anh em chúng tôi cho cậu ta một bài học thay ông nhé!” Thanh niên kia cười xấu xa nói, sau đó xoa tay lăm le đi về phía Trình Kiêu.

Trình Kiêu liếc mắt nhìn mấy người, cuối cùng ánh mắt dừng ở trên người ông chủ béo, hờ hững nói: “Tôi biết ông muốn làm gì, nhưng tôi cảnh cáo ông trước. Nếu ông dám giở trò với người nhà của tôi thì cái búa này sẽ là kết cục của ông.”

Nói xong, trước ánh mắt nghi hoặc của mấy người, Trình Kiêu cầm cái búa trên bàn lên, dễ dàng vo thành một quả bóng.

Thanh niên ngông nghênh tuyên bố muốn cho Trình Kiêu một bài học chợt dừng bước, nuốt nước bọt ừng ực. Ánh mắt nhìn Trình Kiêu như nhìn thấy ma.

“Ông chủ, cái búa này của ông làm bằng bùn à?” Người thanh niên nhỏ giọng hỏi.

Ông chủ mập lúc này mới tỉnh táo lại, kinh hãi nhìn Trình Kiêu, mắng thanh niên kia: “Búa nhà cậu mới làm bằng bùn ấy!”

“Thế sao cậu ta có thể dễ dàng vặn nó thành quả bóng được? Cậu, cậu ta là yêu quái à?”

Chân của bốn thanh niên kia run lên, đó là một cái búa sắt mà Trình Kiêu lại có thể dễ dàng bóp nó, vo lại thành quả cầu sắt được.

Nếu vo bọn họ…

Trình Kiêu có còn là người không?

Trình Kiêu trầm giọng nói: “Nhớ lời tôi vừa nói chưa?”

“Mẹ ơi!”

Bốn thanh niên sợ hãi ngã xuống đất, bọn họ chỉ là mấy tên côn đồ cắc ké, bình thường toàn đi bắt nạt người khác, đã bao giờ gặp phải cao thủ như Trình Kiêu?

Chỉ sợ chiêu này của Trình Kiêu sẽ để lại bóng đen tâm lý cho bốn người họ suốt đời.

Dẫu sao ông chủ béo cũng là người từng trải, vẫn còn có thể tỉnh táo, nhìn Trình Kiêu bằng ánh mắt kính nể.

Ông ta cúi người, cười lấy lòng: “Là tôi có mắt mà không thấy Thái Sơn, đắc tội cao nhân, mong cao nhân thứ tội. Cậu yên tâm, cho dù tôi có tám lá gan cũng không dám làm gì người nhà cậu đâu.”

“Nhớ kỹ lời ông nói, nếu không tôi sẽ khiến thần hồn của ông biến mất đấy.”

Nói xong, Trình Kiêu xoay người rời đi.

Khi xé bỏ lớp ngoài của bức tranh, Trình Kiêu đã phát hiện ánh mắt xấu xa của chủ cửa hàng, biết ông ta nhất định sẽ không từ bỏ.

Cách tốt nhất để đối phó với loại người này chính là thể hiện ra thực lực mà ông ta không thể chống lại, để ông ta vừa nhìn đã sợ hãi trong lòng, như thế sau này ông ta sẽ ngoan ngoãn.

Sau khi giải quyết xong chuyện của Tôn Đại Hải, Trình Kiêu trở về biệt thự Vọng Nguyệt Lâu.

Trở lại phòng, Trình Kiêu lấy chiếc gối ngọc hình chữ nhật từ trong nhẫn trữ vật ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK