Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 329

Còn có người đang gọi điện thoại: “Alo bà xã, anh thật sự thấy có người bay trên trời, ôi chớ cúp máy, anh nói thật . . . . . .”

Mã Tài ngây dại, ông ta vốn cho rằng ở chỗ Lôi nữ vương, nhìn thấy Trình Kiêu dùng cánh hoa cắm trên cành cây, đã rất đáng gờm rồi.

Thế nhưng mà Mã Tài bây giờ mới biết, cái gì gọi là người giỏi còn có người giỏi hơn!

Thậm chí Mã Tài hơi nghi hoặc một chút, coi như Trình Kiêu trở về, có thể thắng vị nhân vật thần tiên trước mắt này sao?

Hàn Quốc Mạnh nhìn chằm chằm Cốc đại sư nhìn thật lâu, không nhịn được tự lẩm bẩm: “Tôi đoán Giang Trung Du có gì quái lạ đó, nhưng không nghĩ tới ông ta vậy mà ẩn giấu một vị cường giả không tầm thường như thế!”

“Bác Tần, ông cảm giác thực lực người này như thế nào?”

Bác Tần nhìn chằm chằm Cốc đại sư, lắc đầu: “Ông Hàn, tôi nhìn không thấu!”

“Ngay cả ông cũng nhìn không thấu, chứng minh thực lực của ông ta thật sự rất mạnh!” Hàn Quốc Mạnh thở dài.

Nụ cười trên mặt Trịnh Thiên Hoa trong nháy mắt biến mất, không dám tin nhìn về Cốc đại sư trên lôi đài, ông ta không tin trên thế giới lại có người có thể bay trên trời.

“Cuối cùng là người hay là tiên? Người làm sao có thể bay trên trời?”

Giang Trung Du rất hài lòng phản ứng của mọi người, đắc ý nhìn Trịnh Thiên Hoa, cười lạnh nói: “Trịnh lão đại, bắt đầu đi?”

Trịnh Thiên Hoa nhìn về phía Ông Lê, hỏi: “Ông Lê, có thể đánh một trận?”

Ông Lê nhắm mắt lại, nhìn Cốc đại sư, trong lòng cũng vô cùng tò mò. Ông ta tin tưởng có người có thể bay, nhưng này chỉ có Hóa Cảnh tông sư mới có thể làm được.

Mà người trước mắt này, căn bản không phải tông sư. Ông ta có thể bước trên mây mà đến, chắc chắn là chướng nhãn pháp.

Có điều, Ông Lê cũng nhìn không thấu Cốc đại sư đến tột cùng là làm bằng cách nào.

Nhưng cách ông ta có thể vạch trần trò xiếc của Cốc đại sư, chính là đánh bại Cốc đại sư.

Chỉ cần đánh bại Cốc đại sư, ông ta bước trên mây mà đến, liền sẽ trở thành một chuyện cười.

“Được!” Ông Lê đáp ứng một tiếng, thả người nhảy vào lôi đài.

“Mời!” Ông Lê ôm quyền thi lễ.

Cốc đại sư liếc Ông Lê một chút, ngẩng đầu lên, một mặt ngạo mạn nói: “Ông không phải đối thủ của tôi, cút xuống đi, trách cho mất mạng!”

Câu nói này, khơi dậy ngạo khí của Ông Lê.

“Cuồng vọng, coi như ông thật sự là Hóa Cảnh tông sư, tôi cũng chưa hẳn không thể đấu với ông một trận! Huống hồ ông căn bản không phải tông sư, chướng nhãn pháp của ông vốn không gạt được tôi!”

Cốc đại sư lạnh lùng nói: “Ông nói đúng, tôi đúng là chưa đạt tới cảnh tông sư, nhưng đối phó ông, tôi chỉ cần dùng ba chiêu!”

“Trò cười, đừng nói ba chiêu, nếu như ông ba mươi chiêu có thể thắng tôi, coi như ông lợi hại!” Ông Lê cười lạnh nói.

Cốc đại sư vẻ mặt âm trầm, âm thanh lạnh lùng nói: “Ông hãy nhìn cho kỹ đây, chiêu thứ nhất!”

Cốc đại sư cũng không ra chiêu thức gì, trực tiếp một quyền đập tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK