Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 829

Lục Thiên Hào đành bỏ đi vẻ kiêu ngạo trên mặt, giải thích nói: “Chúng tôi tới đây trước, nếu mọi người không tin thì một lát nữa bọn họ đến, mọi người hỏi là biết ngay thôi.”

Đám học sinh vẫn nghi ngờ.

Giáo viên nữ kia cũng không biết nên làm thế nào.

Chung Phi Vũ suy nghĩ một lát rồi nói: “Cô ơi, không thể nghe bọn họ nói được. Cứ nhốt bọn họ vào phòng bảo vệ trước đã. Đợi đến khi người của Đại học Y Thủ đô tới rồi tính.”

“Ừm, như vậy cũng được.” Giáo viên gật đầu.

Chung Phi Vũ gọi điện thoại đi: “Alô, phòng bảo vệ có phải không? Phòng châm cứu có hai người lạ từ ngoài xông vào, làm phiền mọi người tới đây xử lý!”

Khuôn mặt Lục Thiên Hào vô cùng phẫn nộ, anh ta chỉ về phía Chung Phi Vũ, nghiến răng nói: “Được lắm, coi như cô ghê gớm.”

Trong phòng bảo vệ, Lục Thiên Hào sụ mặt xuống, ngồi xổm trong góc tường, không ngừng chửi mắng.

“Con mẹ nó, người ở cái nơi nhỏ tin hin này thật dã man! Không ngờ còn nhốt chúng ta lại! Đợi đến khi ra ngoài rồi, xem tôi sẽ xử lý mấy người đó thế nào.”

Khuôn mặt Sở Minh Thành hận không thể luyện sắt thành thép: “Cậu đừng làm loạn nữa, còn thấy chưa đủ mất mặt hay sao? Vốn dĩ chỉ định tới trước thăm dò thực hư một chút vậy mà lại bị nhốt vào phòng bảo vệ, đợi một lát nữa mấy người Thanh Thiền tới thì chúng ta biết giải thích thế nào?”

Con mắt Lục Thiên Hào đảo vòng quanh, chửi một câu: “Hừ, những người đó làm cho chúng ta xấu hổ thì một lát nữa chúng ta cũng khiến mấy người đó xấu hổ, kể cả giáo viên của bọn chúng cũng không tha. Đợi một lát nữa lúc nghe giảng, tôi đứng lên làm khó giáo viên của bọn họ, cậu nhân cơ hội quay lại video, tung lên mạng, để những người đó mất mặt hết một lượt.”

“Được!” Sở Minh Thành gật đầu.

Mười giờ sáng, bên trong phòng học tạm thời.

Đại học Y Thủ đô, tính thêm cả Sở Minh Thành và Lục Thiên Hào thì tổng cộng sẽ có 6 người tới, tất cả đều được xếp ở hàng đầu tiên.

Cả sáu người này đều là những nhân tài số một. Nhóm con trai cao to đẹp trai, chỉ có duy nhất một cô gái là Thượng Quan Thanh Thiền và cũng là hoa khôi của Đại học Y Thủ đô.

Giữa những cô gái xinh đẹp với nhau, một khi vừa gặp mặt thì lập tức sẽ có nam sinh lấy ra so sánh.

Bên trường Đại học Y Hà Tây, có hai người Tôn Mạc và Chung Phi Vũ đều được chọn tới phòng học tạm thời.

Một số nam sinh bắt đầu âm thầm lấy ba người bọn họ ra so sánh.

“Hoa khôi của Đại học Y Thủ đô đúng là khác biệt, mặc dù vẻ ngoài không khác biệt gì lắm so với hoa khôi Tôn Mạc và Chung Phi Vũ nhưng cái khí chất lạnh lùng đó thì mạnh hơn nhiều so với hoa khôi Tôn Mạc và Chung Phi Vũ.”

Tôn Mạc và Chung Phi Vũ cũng âm thầm quan sát Thượng Quan Thanh Thiền.

“Đây chính là hoa khôi của Đại học Y Thủ đô sao? Quả nhiên là không tầm thường!”

Khuôn mặt hầm hầm của Lục Thiên Hào nhìn về phía Chung Phi Vũ, không ngờ anh ta còn thô lỗ giơ ngón giữa về phía cô.

“Đồ con gái ngu ngốc, tôi sẽ khiến cô phải hối hận vì đã dây vào tôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK