Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1312

Do đó hiện giờ Mã Tài vẫn trung thành với Trình Kiêu.

“Cung Thu Thiện, tôi khuyên anh một câu, bây giờ dừng tay vần còn kịp đấy. Nể tình trước đây chúng ta từ qua lại, tôi có thể coi như chưa xảy ra chuyện gì. Nếu không đến khi Trình đại sư quay về, đến những người bên cạnh anh lúc này cũng chẳng bảo vệ được anh đâu.” Mã Tài lạnh mặt hô to.

Cung Thu Thiện lắc đầu: “Mã Tài à Mã Tài, bây giờ anh càng lúc càng không có tương lai rồi đấy, tôi đã nói mấy lần rằng thẳng nhóc Trình Kiêu ấy đã chết rồi mà anh vẫn không tin.”

“Thôi vậy, đợi tôi giành được hồ Nguyệt Nha thì anh sẽ tin thôi.”

Mã Tài kinh hãi hét lên: “Cung Thu Thiện, anh điên rồi!”

“Nếu như anh dám động đến hồ Nguyệt Nha thì thật sự sẽ khiêu chiến với Trình đại sư đấy!

Cung Thu Thiện cười lớn: “Đúng thế, tôi điên rồi, Trình Kiêu đánh gãy chân con trai tôi trước mặt bao nhiêu người khiến tôi không thể ngẩng mặt lên được. Bây giờ cậu ta chết, mọi thứ của cậu ta đều sẽ thuộc về tôi!”

“Đúng rồi, cho anh một ngày gọi hết người phụ trách các thành phố ở Lĩnh Nam tới đây cho tôi, tôi sẽ khiến bọn họ thần phục nhà họ Cung của tôi!”

“Nếu anh không làm thì đừng trách tôi không nể mặt!”

Nói xong Cung Thu Thiện nhìn Mã Tài thật sâu rồi dẫn người rời đi Mã Tài ngồi bệt xuống ghế, ngơ ngác nhìn bóng lưng Cung Thu Thiện rời đi, im lặng không nói.

“Làm sao bây giờ? Rõ ràng nhà họ Cung đã tìm được chỗ dựa rồi!”

“Trình đại sư, gọi cho Trình đại sư!”

Mã Tài lấy điện thoại ra điên cuồng gọi cho Trình Kiêu.

Nhưng không có ngoại lệ, tất cả đều không gọi được.

“Trình đại sư, nghe đi, mau nghe máy đi!”

Gọi hơn chục cuộc, Mã Tài chỉ đành bỏ cuộc.

“Chẳng lẽ Trình đại sư thật sự đã chết rồi sao?”

Ý nghĩ này vừa xuất hiện đã lập ra lan truyền như dịch bệnh, chiếm vị trí chủ đạo trong suy nghĩ của Mã Tài.

“Không, sao Trình đại sư có thể chết được? Cậu ấy lợi hại như vậy, ai có thể giết được cậu ấy?” Mã Tài lắc mạnh đầu, gạt ý nghĩ đáng sợ đó ra khỏi đầu.

Nhớ lại uy năng Trình Kiêu thể hiện trước đây, Mã Tài không tin có ai có thể giết được anh.

“Không liên lạc được với Trình đại sư, chỉ có thể đi tìm Lôi nữ vương thôi.”

Gia chủ Cung cho Mã Tài một ngày, nếu trước lúc này không nghĩ ra cách thì ông ta chỉ có thể triệu tập các đại lão của mười tám thành phố Lĩnh Nam cùng bàn bạc xem nên làm thế nào thôi.

Mã Tài lập tức gọi cho Lôi nữ vương, nhưng Lôi nữ vương đã tắt máy.

“Sao lại thế này? Vào lúc mấu chốt thế này mà Lôi nữ vương lại tắt máy!”

Mã Tài nhạy bén nhận ra điều gì đó, nét mặt ông ta trở nên cực kỳ nghiêm túc: “Xem ra lần này không chỉ có một thế lực nhà họ Cung rồi.”

“Trình đại sư, cậu đang ở đâu? Mau về đi! Nếu cậu còn không về là mọi thứ trong tay cậu sẽ bị người khác cướp đi mất đấy!”

Trong một khách sạn sang trọng ở thành phố Nam Lăng.

Tầng trên cùng, phòng Tổng thống.

Lôi nữ vương vốn đang trên đường đến Hà Tây thì bị một người thần bí mời đến đây. Đương nhiên cách mời có hơi ép buộc, đó là bị một tông sư đi theo tới đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK