Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 666

Trình Kiêu quay đầu cười khẽ nhìn Lôi Công: “Yên tâm, tôi có chừng mực.”

Trình Kiêu không định đánh người mà là đưa tay vào túi lấy điện thoại ra, tìm một dãy số rồi gọi.

Điền Thuý Thuý che miệng cười duyên: “Trình Kiêu, cậu có biết thái độ tự cho mình là đúng này của cậu khiến người ta ghét nhất không?”

“Trước đây tuy cậu hơi ngốc một chút nhưng nói thật vẫn còn đáng yêu. Nhưng sao bây giờ cậu lại trở nên khiến người khác ghét thế này?”

Cố Tu Nhiễm chế nhạo: “Gọi điện? Ha ha, chị họ tôi là trợ lý của Dương Oánh, là người phụ trách buổi tuyển chọn lần này, cho dù cậu có gọi cho hiệu trưởng thì cũng vô ích. Trừ khi cậu mời Dương Oánh tới đây, nhưng e là cậu không có khả năng này đâu.”

Trình Kiêu nhẹ nhàng đặt điện thoại bên tai, nhìn Cố Tu Nhiễm nở nụ cười kỳ lạ: “Vậy à? Có lẽ lát nữa Dương Oánh sẽ đích thân tới đây đó.”

Trương Manh kiêu ngạo mắng: “Trình Kiêu, cậu lại thể hiện cái gì hả? Nếu cậu quen biết Dương Oánh thì cậu còn ở buổi tuyển chọn này sao? Với mối quan hệ của Dương Oánh thì chỉ một câu thôi đã có thể tìm cho cậu vô số vai diễn rồi.”

“Tôi ghét nhất là rõ ràng cậu là thằng nghèo rớt mồng tơi nhưng lại cứ thích ra vẻ mình là nhân vật lớn. Đúng là kinh tởm!”

“Nhìn Nghiêm Học Văn khiêm tốn nhường nào đi! Các cậu đã nghe tới Trình đại sư rồi đúng không? Đến Trình đại sư cũng phải nể mặt Học Văn, cậu có thấy cậu ấy suốt ngày nói phét như các cậu không?”

Vẻ mặt Trương Tư Tổ trở nên khó coi, đến trong mắt Cầm Thú cũng lộ vẻ dè chừng.

Cái tên Trình đại sư gần đây đang được lan rộng khắp nơi, đúng là thần tiên sống!

Ngay cả Cầm Thú trước nay không coi ai ra gì, khi nhắc đến Trình đại sư cũng không khỏi trở nên thận trọng.

Nhưng trên mặt Trình Kiêu lại lộ ra vẻ kỳ lạ, anh nhìn Trương Manh rồi hỏi: “Vị Trình đại sư này rất lợi hại à?”

Trương Manh đắc ý giễu cợt: “Kẻ nghèo hèn đúng là nghèo hèn, đến Trình đại sư cũng chưa nghe bao giờ. Bây giờ Trình đại sư là số một của cả Lĩnh Nam này!”

Trương Manh giơ ngón tay cái với vẻ sùng bái.

Trương Manh vừa nói xong thì điện thoại của Trình Kiêu được kết nối.

Đầu bên kia điện thoại là một giọng nữ rất dễ nghe: “Ai vậy?”

Trình Kiêu khẽ nói ra bốn chữ: “Phương pháp chưng cốt.”

Đột nhiên giọng nữ ấy trở nên vô cùng kích động: “Cậu là Trình Thần Y? Cậu đang ở đâu?”

Trình Kiêu liếc Cố Tu Nhiễm, khẽ nói: “Tôi đang ở nơi tuyển chọn của học viện điện ảnh và truyền hình Hà Tây, không xa phía sau khu vực thứ năm.”

“Cậu chờ một chút, tôi sẽ tới tìm cậu ngay bây giờ.”

Cuộc gọi kết thúc, Trình Kiêu cất điện thoại vào túi.

Vương Vũ Hàm chế nhạo: “Yo, gọi xong nhanh vậy à? Chỉ dựa vào cậu thì định mời ai tới nói giúp các người đây?”

Cố Tu Nhiễm giễu cợt: “Hừ, mời ai cũng vô ích, chỉ cần một câu nói của tôi, chẳng ai có thể qua được ải chị họ tôi cả.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK