Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1040

Năm bệnh nhân không có bất kỳ một người nào làm khó được Thượng Quan Dược Thạch. Giám khảo ghi chép lại đơn thuốc do Thượng Quan Dược Thạch kê và các phản ứng của bệnh nhân, để lát nữa còn thuận tiện phán đoán thành tích.

“Ngũ Độc châm pháp quả nhiên lợi hại!” Sở Vân Hoa khen ngợi.

Những khán giả xung quanh cũng đều lộ vẻ thán phục: “Ngũ Độc châm pháp của nhà Thượng Quan thật sự lợi hại đấy!”

“Đúng vậy, tôi thấy thậm chí chẳng kém Đoạt Mệnh thần châm nhà họ Sở là mấy!”

“Không sai, hai môn phương pháp châm cứu này thật sự ngang ngửa nhau. Đợt trước, Thượng Quan Dược Thạch thua Sở Vân Hoa với chênh lệch rất nhỏ, lần này chắc chắn có sự chuẩn bị trước khi đến. Chẳng qua, nếu thật sự bàn về kỹ thuật châm cứu, Đoạt Mệnh thần châm và Ngũ Độc châm pháp đều kém hơn Thái Thanh khí châm.”

“Thái Thanh khí châm quả thật lợi hại nhưng cũng quá khó học.

Anh không thấy người vừa rồi vì học Thái Thanh khí châm không tới nơi tới chốn, suýt nữa hại một mạng người à?”

“Đó chẳng qua là bản thân ông ta học chưa tốt thôi. Á tộc chúng ta lớn như vậy, nếu đã có người có thể sáng tạo ra Thái Thanh khí châm, đương nhiên sẽ có người có thể học được.”

Cốc Thiên Sơn nghe được tiếng bàn luận của mọi người, trên mặt đột nhiên thoáng lộ vẻ đắc ý.

Thượng Quan Dược Thạch lùi trở về chỗ của mình. Giám khảo đã ghi lại xong, tiếp tục kêu: “Tổ kế tiếp.”

Cốc Thiên Sơn liếc nhìn Trình Kiêu, phát hiện Trình Kiêu vẫn không tính ra tay, ông ta cũng không động đậy.

Sở Vân Hoa thấy thế, bước lên một bước nói: “Tôi tới!”

Thấy Sở Vân Hoa bước ra, trong đám khán giả xung quanh lập tức vang lên một giọng nói háo hức.

“Y Vương ra sân rồi!”

Vẻ mặt Thượng Quan Dược Thạch nghiêm túc, nhìn chăm chú vào Sở Vân Hoa. Ở trong lòng ông ta, Sở Vân Hoa cũng là đối thủ lớn nhất của ông ta.

Ông ta càng biết tường tận về tất cả những gì liên quan tới đối thủ càng tốt.

Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.

Cốc Thiên Sơn khoanh hai tay, dù bận vấn ung dung nhìn Sở Vân Hoa. Cho dù ông ta xem hai người này là đối thủ lớn nhất, nhưng ông ta không quá coi trọng hai người này.

Vẻ mặt Trình Kiêu vẫn bình thản, ánh mắt bình tĩnh nhìn chăm chú vào Sở Vân Hoa, không nhìn ra được trong lòng anh đang suy nghĩ gì Sở Vân Hoa vừa vào sân, cũng dùng luôn Đoạt Mệnh thần châm, còn nhanh nhẹn, gọn gàng hơn Ngũ Độc châm pháp do Thượng Quan Dược Thạch vừa thi triển ra.

Năm bệnh nhân đều không tạo thành gánh nặng gì cho Sở Vân Hoa.

“Xong rồi!” Sau khi Sở Vân Hoa kê đơn cho bệnh nhân sau cùng, mới thở phào nhẹ nhõm và chậm rãi nói.

Sở Vân Hoa cũng hoàn toàn chữa trị bằng Trung y.

Các khán giả xung quanh xúc động không hiểu: “Y Vương quả nhiên là Y Vương, còn dùng thời gian ngắn hơn Thượng Quan Dược Thạch vừa rồi!”

“Chắc hẳn không người nào có thể lay động được vị trí Y Vương lần này của Sở Vân Hoa.”

“Chưa chắc đâu. Cho dù thời gian của Sở Vân Hoa dùng ngắn hơn Thượng Quan Dược Thạch, nhưng bây giờ chúng ta còn không biết hiệu quả trị liệu thế nào, phải chờ lát nữa ban giám khảo công bố mới được. Ông ta còn chưa chắc sẽ thắng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK