Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1582

Chưa đợi Ngạo Trường Không nói xong, võ giả trung niên kia trực tiếp cắt đứt lời của ông ta: “Ông Ngạo, tiền đặt cọc mà ông đưa cho tôi, tôi sẽ trả lại toàn bộ. Người này thực lực mãnh mẽ, tôi không phải là đối thủ, cho dù có đi lên cũng chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi.”

Ngạo Trường Không lại nhìn về phía một võ giả khác, vẻ mặt của võ giả kia trở nên khẩn trương, sắc mặt trắng bệch.

Ngạo Trường Không cũng không hỏi, hỏi cũng không có ích gì, bèn trực tiếp nhận thua.

Hồ Duy Hâm đắc ý cười to, sau đó, lại nhìn về phía Thẩm Viêm: “Anh Thẩm, tôi biết anh rất thích thành phố Hải Định, phái người lên đi!”

Thẩm Viêm nhìn về phía ông Nghiêm, trong mắt lộ ra ý tứ hỏi Thăm.

ông Nghiêm nói: “Tôi không phải là đối thủ của ông ta, nhưng tôi nguyện ý vì ông chủ liều chết đánh một trận, để báo ân cứu mạng của ông chủ!”

Thẩm Mật trầm giọng nói: “Không thể, nếu đã biết rõ là sẽ thua, cần gì phải để ông Nghiêm lên!”

Thẩm Viêm lộ vẻ mặt nghiêm túc nói: “Thẩm Mật nói đúng, thua thì thua, cũng chỉ tổn thất một ít lợi ích, nếu như để ông Nghiêm đi lên, đó mới là tổn thất lớn nhất.”

Ông Nghiêm lộ vẻ mặt trang nghiêm, khom người hành lễ với Thẩm Viêm: “Ơn nghĩa của ngài Thẩm, họ Nghiêm tôi không biết làm thế nào để báo đáp, sau này cái mạng này của tôi chính là của ngài Thẩm. Có bất kỳ chuyện gì cần sai bảo, họ Nghiêm tôi sẽ vượt qua biển nước biển lửa, muôn lần chết cũng không chối từ”

“Ông Nghiêm khách khí rồi, mau đứng dậy!” Thẩm Viêm vội vàng đỡ ông Nghiêm dậy.

“Hồ Duy Hâm, lần này xem như ông lợi hại, tôi nhận thua!” Thẩm Viêm đứng ngoài lôi đài, hướng về phía Hồ Duy Hâm lạnh lùng quát một tiếng.

Trên lôi đài, thấy không có người nào đi lên, ông lão họ Lạc cao giọng nói: “Còn có ai không?”

“Trình đại sư đâu? Tôi biết anh ở đây, anh dám lên đấu một trận với tôi không?”

Y Doãn đột nhiên mở to hai mắt, nhìn về phía Y Linh cũng đang lộ vẻ khiếp sợ: “Ông lão này đến đây vì Trình đại sư!”

Y Linh nhíu mày, nghi hoặc nói: “Chẳng lẽ ông ta chính là lão tổ nhà họ Lạc?”

Ngạo Trường Không cùng với Thẩm Viêm và cả ba vị lão đại khác như Hồ Duy Hâm đều lộ vẻ mặt nghỉ hoặc.

Trình đại sư là aï?

Ánh mắt của Lạc Vô Cực tiếp tục đảo qua mọi người, lộ ra sát ý lạnh như băng: “Trình đại sư, nếu như anh không đi ra, vậy thì tôi sẽ giết sạch người của nhà họ Y!”

“Anh không quan tâm đến bọn họ hay sao?”

Nói xong, Lạc Vô Cực đột nhiên nhảy lên, chụp về phía vị trí của Y Linh.

“Không tốt!”

Kano William lo lắng quát một tiếng, lập tức chắn ở trước người Y Linh, tốc độ không ngờ lại không kém Lạc Vô Cực bao nhiêu.

Phanh!

Kano William và Lạc Vô Cực đối một chưởng ở giữa không trung.

Lạc Vô Cực dừng ở giữa không trung, mà Kano William trực tiếp bị đánh rơi xuống mặt đất, khóe miệng trào ra một vệt máu tươi.

“Chết tiệt, lão già này mạnh như đại công tước Dracula!”

“Anh không sao chứ?” Y Linh lo lắng nhìn Kano Willram.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK