Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 455

Bây giờ thấy Trình Kiêu sắp lấy được linh dược, trong lòng khó tránh khỏi chán nản.

Mã Lâm Lâm hô sau lưng Trình Kiêu: “Tiểu tử, nếu như anh lấy được linh dược, tôi nguyện ý dùng tiền mua lại, anh muốn bao nhiêu tiền cứ mở miệng!”

Trình Kiêu không có phản ứng cô ta, chậm rãi đi đến bên đầm nước, lẳng lặng nhìn về đầm nước sâu không thấy đáy.

“Cậu ta vậy mà không đi lấy linh dược!”

“Cậu ta tựa hồ đang chờ cái gì?”

Mọi người thấy Trình Kiêu đứng tại bên đầm nước, ánh mắt cũng không có dừng trên linh dược, đều đang suy đoán.

“Còn có gì trân quý hơn so linh dược?”

Đám người không hiểu.

Tô Lương Tử sau lưng cũng có chút nghi hoặc, hỏi: “Sư phụ, ngài đang chờ cái gì?”

Khóe miệng Trình Kiêu cong lên: “Ông không phát hiện sao, đầu giao long vừa mới bị chém giết kia, mới dài hai mươi mấy mét sao?”

Tô Lương Tử ngay từ đầu không có để ý, nghe được Trình Kiêu nói vậy, lập tức nhìn về thi thể giao long.

Quả nhiên, giao long kia chỉ dài có sáu trượng, mà mười mấy năm trước, đầu giao long nơi này liền đã dài sáu trượng.

Tô Lương Tử bỗng nhiên giật mình: “Ý của sư phụ là, trong đầm nước này còn có một con giao long khác!”

Trình Kiêu không có trả lời, nhìn chằm chằm đầm nước lạnh sâu không thấy đáy trước mặt, khóe miệng chậm rãi thần bí cong lên một đường cong.

Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Từ tấm vảy Tô Lương Tử đưa cho anh xem, con ác giao bị Bùi đại sư chém giết kia, căn bản không phải chủ nhân của tấm vảy.

Long khí trên tấm vảy kia, Trình Kiêu có thể cảm nhận được rõ ràng. Nhưng trên con giao long bị giết này, long khí yếu ớt.

Nhìn thấy Trình Kiêu đứng bên trên đầm nước, nhìn đầm nước ngẩn người, vẻ mặt đám người vô cùng nghi hoặc.

Cách đó không xa Mã Lâm Lâm hơi híp mắt lại: “Anh ta đang làm gì?”

Trình Kiêu nhìn đầm nước sâu không thấy đáy, hơi giơ tay, một ngự thủy quyết cấp thấp nhất hoàn thành trong chớp mắt.

Oanh!

Mặt nước bình tĩnh bỗng nhiên nổ lên một cơn sóng lớn xông lên trời.

Sóng lớn thoáng qua lại rơi xuống, nặng nẽ nện ở trong đầm nước, cuộn lên con sóng càng lớn, toàn bộ đầm nước như là dang dâng lên thủy triều, đầm nước trong nháy mắt bao phủ đất liền năm mét chung quanh.

Nhưng rất nhanh, nước đầm lập tức thối lui, lộ ra bờ bị làm ẩm ướt.

Quanh thân Trình Kiêu tựa hồ có một lớp bình chướng vô hình, những nước đầm tóe lên cũng không có dính vào trên người anh.

Anh vẫn đứng bên bờ như cũ, mặt không thay đổi nhìn qua đầm nước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK