Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1269

Trình Kiêu nói xong cũng không nán lại nữa mà dẫn theo Tô Lương Tử lên núi.

Tốc độ của Trình Kiêu cực kỳ nhanh, một bước chân dài mười mét, Tô Lương Tử phải cố gắng hết sức mới có thể đuổi theo phía sau.

Mặc dù trên mặt Trình Kiêu thờ ơ, nhưng Tô Lương Tử ở bên cạnh anh có thể cảm thấy một luồng khí cực kỳ áp bức.

Hiện tại Tô Lương Tử đã là một tông sư ở cảnh giới đỉnh cao, thực lực của ông ta còn mạnh hơn Cừu Thiên Sát. Mặc dù vậy, khí thế của Trình Kiêu vẫn khiến ông ta cảm thấy áp bức.

Có thể thấy rằng Trình Kiêu của giờ phút này giống như một thùng thuốc súng được đổ đầy, chỉ cần có một tia lửa thì nó sẽ nổ tung.

Tô Lương Tử đoán đúng, Trình Kiêu vào lúc này có thể nổi giận bất cứ lúc nào.

Kiếp trước, Lâm Ngọc chính là tiếc nuối cả đời của anh, ròng rã tám trăm năm trời, cho dù có trở thành Đại đế thương sinh thì mỗi khi nghĩ đến Lâm Ngọc cũng sẽ khiến anh đau đến không thiết sống.

May mắn thay, may mắn thay, ông trời đã cho anh cơ hội để làm lại từ đầu.

Nếu lần này anh vẫn không bảo vệ được Lâm Ngọc, vậy cho dù Trình Kiêu có lật đổ cả núi Âm Phong thì có lợi ích gì Giờ khắc này, Trình Kiêu thật sự rất hận, hận chính mình đã quá nhân từ.

Chính vì đây là Á Tộc, là quê hương nơi anh sinh ra và lớn lên nên trong lòng anh có sự kiêng nể.

Nếu không, nếu giết đám võ giả kia sớm hơn thì Lâm Ngọc đã không gặp nguy hiểm rồi.

Trên đường đi, Trình Kiêu thầm thề trong lòng rằng sau này tuyệt đối sẽ không bao giờ cho phép những điều như vậy xảy ra, Tô Lương Tử đi theo phía sau anh ngày càng không thể theo kịp bước chân của Trình Kiêu, ông ta phát hiện ra tốc độ của Trình Kiêu vẫn không ngừng tăng tốc trong khu rừng núi đầy gai góc này.

Hơn nữa, Tô Lương Tử cũng phát hiện ra một hiện tượng kỳ lạ.

Bất cứ nơi nào Trình Kiêu đi qua thì tất cả thực vật trong vòng ba mét đều khô héo.

“Một ý nghĩ đã quyết định sinh tử!”

Tô Lương Tử hoàn toàn bị chấn kinh.

Tên núi là Âm Phong bởi vì trên núi quanh năm thường có tiếng gió quái dị gào thét, dân làng cho rằng trong núi có yêu ma quỷ quái nên đặt tên là núi Âm Phong.

Chẳng qua đó chỉ là hiện tượng do địa hình tự nhiên hình thành, vị tông sư tiên đời thứ nhất của Huyền Âm Môn tình cờ đến đây, nghe được tiếng gió mà phá Hóa Cảnh.

Do đó, ông ta đã thành lập một môn phái ở đây và đặt tên là Huyền Âm Môn.

Tuy nhiên, dù sao thì vị tông sư đời đầu tiên của Huyền Âm Môn cũng chỉ là một người tu hành bình thường, không có căn cơ gì cả, cho nên căn cơ của Huyền Âm Môn rất mỏng manh.

Tiếp đó vẫn luôn không có thiên tài tuyệt thế nào xuất hiện, vì vậy Huyền Âm Môn không nổi tiếng lắm trong giới võ đạo.

Thế hệ môn chủ hôm nay của Huyền Âm Môn khá có dã tâm, mở rộng thu nạp nhiều đệ tử, dồn lực phát triển, chỉ cần căn cơ của bọn họ có phần mạnh hơn so với người bình thường thì sẽ không từ chối bất kỳ kẻ nào muốn tới.

Huyền Âm Môn quả thật đã thành một môn phái phát triển mạnh.

Tuy nhiên, vì số lượng đệ tử quá đông nên không tránh khỏi việc vàng thau lẫn lộn, thế là danh tiếng của Huyền Âm Môn giảm sút mạnh mẽ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK