Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 408

“Không sao, mang bọn tôi đi tìm vị trí đi!” Trình Kiêu thản nhiên nói.

“Dạ, tôi bây giờ liền dẫn các ngài đi!”

Trước khi đi, hai tên bảo vệ âm thầm trừng Điền Thúy Thúy một cái, một mặt chán ghét.

Nhìn Trình Kiêu, lại nhìn một chút Điền Thúy Thúy, so sánh cả hai, lập tức phân cao thấp!

Điền Thúy Thúy ngẩn người ra, một lát sau, mới thức tỉnh tới.

“Làm sao có thể! Trình Kiêu sao có thể đặt được chỗ?” Điền Thúy Thúy nghi ngờ nhìn về phía Thẩm Dũng, hỏi: “Anh Dũng, anh không phải nói chỉ có hội viên một năm trở lên mới có thể dẫn người tới đây sao?”

“Không sai, đây là quy củ như sắt thép của Đế Vương Các, chưa hề có ai phá vỡ, trên cổng đã dán.” Thẩm Dũng cũng buồn bực, đến tột cùng là ai đặt vị trí giúp bọn Trình Kiêu?

Tần Thủ? Không, Tần Thủ căn bản không phải hội viên nơi này!

Điều ấy Thẩm Dũng rất rõ ràng.

“Được rồi, anh cũng nghĩ không thông! Đồ ăn sắp lên, chúng ta đi ăn cơm trước đi!” Thẩm Dũng không muốn lãng phí suy nghĩ ở trên bọn người Trình Kiêu.

Anh ta có mục đích, chờ cơm nước xong xuôi, để lòng hư vinh của Điền Thúy Thúy đạt được thỏa mãn, anh ta lại mua 99 đóa hoa hồng, tối nay có chín mươi chín phần trăm nắm chắc có thể cầm xuống Điền Thúy Thúy.

Điền Thúy Thúy một mặt không cam lòng, giận dữ nói ra: “Coi như mấy đồ bỏ đi này vận may tốt!”

Hai người đi trở về chỗ ngồi, thế nhưng là phát hiện bọn người Trình Kiêu lại ngồi tại vị trí của bọn họ.

Lần này, không nói Điền Thúy Thúy, ngay cả Thẩm Dũng cũng nhịn không được.

“Trình Kiêu, đây là vị trí của chúng tôi, mấy người các người cút đi một bên cho tôi!” Thẩm Dũng cả giận nói.

Điền Thúy Thúy nhằm vào Trình Kiêu đả kích khắp nơi, để hiển lộ cảm giác ưu việt.

Mà Thẩm Dũng thì là triệt để không nhìn Trình Kiêu, xem thường Trình Kiêu, địa vị Trình Kiêu ở trong mắt hắn ta, liền không sai biệt gì với tên ăn mày.

Bây giờ thấy mình bỏ ra rất nhiều tiền đặt chỗ ngồi, lại bị tên ăn mày chiếm đi, trong lòng Thẩm Dũng nổi trân lôi đình, hận không thể tiến lên đánh bọn người Trình Kiêu một trận.

Trình Kiêu chỉ là nhàn nhạt nhìn Thẩm Dũng một chút, như có điều suy nghĩ.

Lôi Công nổi giận gầm lên một tiếng: “Thẩm Dũng, đây là vị trí của chúng tôi, bảo vệ dẫn chúng tôi qua tới, làm sao lại thành chỗ ngồi của các người!”

Bác Sĩ cũng phẫn nộ quát: “Các người khinh người quá đáng!”

Ngay cả Tảng Đá cũng là nổi giận đùng đùng trừng mắt Thẩm Dũng.

Hai tên bảo vệ còn chưa đi xa nghe thấy vội vàng trở lại.

Điền Thúy Thúy lập tức phẫn nộ chỉ vào Trình Kiêu quát: “Các người sao vậy? Đưa mấy tên nghèo này đến vị trí của chúng tôi!?”

“Hôm nay các người nhất định phải giải thích cho tôi, không thì tôi bây giờ liền khiếu nại các người!”

Hai tên bảo vệ cũng là không ngờ tới, một người trong đó ngượng ngùng nhìn về phía Trình Kiêu, nói ra: “Thưa anh, có thể xem tin nhắn đặt chỗ của ngài cho tôi nhìn lại một lần được hay không, tôi xem xem có phải chúng tôi nhầm lẫn rồi hay không!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK