Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 653

Lôi Cường cũng nhìn tay mình bằng ánh mắt không thể tin nổi, hai quyền, chỉ dùng hai quyền mà anh ta có thể đánh bại Vương Siêu.

Lôi Cường tràn đầy vui sướng: “Tôi thắng? Thế mà tôi lại thắng? Tôi thật sự thắng!”

Lôi Cường cúi đầu thật sâu trước Trình Kiêu: “Trình Kiêu, cảm ơn cậu!”

“Đừng khách sáo.” Trình Kiêu cười nhẹ.

Lôi Cường xoay người nhìn Vương Siêu, lạnh lùng nói: “Vương Siêu, anh đi đi! Tôi và nhà họ Vương đã không còn liên quan, bây giờ tôi chỉ là một sinh viên bình thường, hy vọng sau này anh đừng đến quấy rầy tôi nữa!”

Vương Siêu kinh ngạc: “Cậu không giết tôi?”

Lôi Cường nói: “Đã nói bây giờ tôi chỉ là một sinh viên bình thường rồi, phải tuân thủ pháp luật Á tộc. Giết người là phạm pháp, là phải đền mạng!”

Lôi Cường đi đến bên cạnh mấy người Trương Tư Tổ, vỗ mạnh lên vai Trương Tư Tổ: “Các anh em, cảm ơn các cậu!”

“Hôm nay tan học, tôi mời các cậu ăn uống!”

Trương Tư Tổ như còn chưa hồi phục lại tinh thần khỏi khiếp sợ, bây giờ bị Lôi Cường vỗ mới hoàn hồn lại.

“Khốn kiếp, khốn kiếp, chết tiệt! Không sai chút nào, rốt cuộc Trình Kiêu đã làm gì cậu thế hả? Rõ ràng cậu không thể gượng nổi ba chiêu dưới tay anh ta, bây giờ lại chỉ dùng hai quyền là đánh bại được anh ta!”

“Cái này thay đổi quá nhanh đó!”

Lôi Cường nhìn về phía Trình Kiêu, sau mắt là vẻ kinh sợ rõ ràng.

“Đừng quan tâm, có thể thắng là được, chúng ta về trước đi! Đợi lát nữa sẽ càng có nhiều người đến hơn.” Lôi Cường lôi kéo mấy người đi vào cửa lớn.

Trình Kiêu đi theo mọi người quay về ký túc xá.

Sau khi mấy người Trình Kiêu rời đi, đám sinh viên ở lại nghị luận sôi nổi.

Trình Kiêu nghe được vài câu, rất nhiều người là sợ hãi than tại sao vừa rồi Lôi Cường lại mạnh như vậy!

Đã có kẻ thù tìm tới cửa, vậy thì chắc chắn thân phận của Lôi Cường sẽ bị lộ, nhưng cái này coi như lời giải thích tốt nhất.

Sức chiến đấu của võ giả Tiên Thiên tiểu thành không phải quá huyễn hoặc.

Nếu đổi lại là đỉnh Tiên Thiên hoặc là sức chiến đấu siêu phàm của tông sư, vậy thì sẽ thành kinh hãi vô cùng.

Quay về phòng ngủ, mấy người Trương Tư Tổ lại hỏi Trình Kiêu.

“Trình Kiêu, cậu khai thật ra, rốt cuộc cậu gặp được kỳ ngộ gì? Sao vừa rồi cậu lợi hại thế!” Trương Tư Tổ nghi ngờ hỏi.

Trình Kiêu cười nhạt: “Tôi gặp được một ông cụ, ông ấy tùy tiện dạy tôi hai chiêu.”

“Lừa quỷ à?” Trương Tư Tổ khinh thường: “Nếu hôm nay cậu không khai thật thì đừng hòng ngủ yên!”

Lôi Cường vội vàng nói đỡ cho Trình Kiêu: “Được rồi, mọi người đừng làm khó Trình Kiêu. Ai còn không có bí mật chứ!”

“Thần Côn, tôi vẫn còn lưu ảnh chụp không mặc quần áo trong điện thoại của cậu đấy.”

Dương Thiên Hữu lập tức sợ hãi: “Lôi Công, cậu nói không giữ lời! Không phải cậu nói cậu xóa rồi à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK