Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 759

Từ khi đi theo ông chủ Lý đến nay, Bác Chu vẫn luôn thuận buồm xuôi gió. Cho dù là địch, cũng bị ông ta dễ dàng đánh bại, chưa từng bị sỉ nhục như thế này?

“Tên nhóc, đã cho cậu cơ hội, nhưng cậu lại tự tìm đường chết!”

Tô Lương Tử nãy giờ vẫn lạnh lùng đứng bên ngoài xem đột nhiên đi lên một bước, trừng mắt nhìn bác Chu, lạnh lùng nói: “Giết gà mà lại dùng dao mổ trâu? Một võ giả thấp kém vừa mới vào Tiên Thiên mà cũng dám càn rỡ ở đây ư?”

“Đối phó với ông, dùng hai chiêu là coi như tôi thua!”

Bây giờ, Tô Lương Tử đã là Tông sư tiểu thành, nhưng vì tu luyện công pháp do Trình Kiêu truyền dạy, cho nên thực lực thật sự sánh ngang với Tông sư đại thành của võ giả bình thường!

Cho nên, thái độ của Tô Lương Tử còn kiêu ngạo hơn cả bác Chu!

“Ta phải giết chết mi!” Bác Chu phẫn nộ gào lên một tiếng, dùng hết tất cả tu vi, tung nắm đấm về phía Tô Lương Tử.

Trong mắt người thường, thực lực của võ giả Tiên Thiên quả thật đã rất kinh khủng.

Cú đấm này của bác Chu mang theo tiếng gió, cả người tỏa ra khí thế mạnh mẽ, khiến người xung quanh kinh hoàng khiếp sợ.

“Cậu Lý, bác Chu bên cạnh ba cậu cũng mạnh thật đấy! Quả đúng là cao thủ tuyệt thế trong tiểu thuyết võ hiệp mà!” Một cậu ấm ngưỡng mộ, nói.

“Trời ơi, ba cậu tìm được cao thủ này ở đâu thế? Cú đấm này của ông ta có thể đấm chết một con voi đó! Trở về, tôi chắc chắn cũng phải bảo ba mình tìm một người như vậy, lợi hại quá đi!”

Các cậu ấm đều ngạc nhiên và ngưỡng mộ, trong ánh mắt nhìn bác Chu tràn đầy kinh ngạc!

Cậu Lý đã thỏa mãn lòng hư vinh. Mặc dù anh ta mượn bác Chu đến là để đối phó với Trình Kiêu, nhưng cũng là để khoe khoang trước mặt tất cả mọi người.

Gia thế của những cậu ấm này cũng không kém bao nhiêu, nhưng trong lòng mọi người, làm gì có ai mà không muốn chèn ép người khác chứ? Ở những mặt khác, cậu Lý có thể không làm được, cho nên mới muốn ra tay từ vệ sĩ của ba mình.

Thật giống mấy đứa nhóc ganh đua với nhau, một đứa trong số đó lấy đồ chơi mới mua ra, để những đứa còn lại ngưỡng mộ.

Từ đó, thỏa mãn lòng hư vinh của chính mình.

Lúc này, lòng hư vinh của cậu Lý quả thật đã được thỏa mãn. Thực lực Bác Chu thể hiện quá mạnh!

Nhìn bác Chu dùng hết sức tung ra cú đấm này, Trình Kiêu thản nhiên nói: “Chuyện trong giới võ đạo, đương nhiên phải dùng quy tắc trong giới để giải quyết, đi thôi!”

“Rõ!” Tô Lương Tử đang đợi câu nói này, nếu không, ông ta vẫn không dám ra tay hết sức!

Tô Lương Tử đón lấy cú đấm của bác Chu, cũng tung một cú đấm lên, khóe miệng lộ ra nụ cười tàn nhẫn.

Rắc rắc!

Năm ngón tay của bác Chu bị gãy hết, cổ tay cũng bị một lực lớn bẻ gãy, máu chảy như mưa.

“Tông sư hóa cảnh!” Bác Chu co quắp trên mặt đất, biểu cảm kinh hãi.

Đám người cậu Lý cũng ngây ngốc, dường như không dám tin Bác Chu đã bị đánh bại!

“Bác Chu, bác Chu, ông làm sao thế?” Cậu Lý sửng sốt một lúc, mới phản ứng lại, chạy đến bên cạnh bác Chu, căng thẳng hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK