Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 521

Tựa như một nhóm người nhìn thấy một chiếc máy bay và rất nhiều máy bay vậy, mức độ khiến người ta rung động của nó hoàn toàn khác nhau.

Mấy người nhóm Vương Hiểu Hi cũng không khỏi trợn to mắt.

“Không phải chứ, có nhiều lão đại đến cùng một lúc như thế, bọn họ hẹn trước với nhau à? Cậu của Y Linh có địa vị cao thế!”

Lý Ngôn và Triệu Cương kích động đến mức tay run rẩy.

“Tất cả lão đại của mười bảy thành phố ở Lĩnh Nam đều đã đến, quá đáng sợ!”

Lưu Tào Khang lộ vẻ đăm chiêu, anh ta cảm thấy nhiều lão đại cùng nhau đến như thế chắc chắn không phải ngẫu nhiên.

Tôn Mạc cười châm chọc: “Dù Mã lão đại có đến thì chắc cũng không dám giúp đỡ Trình Kiêu trước mặt gia chủ tương lai của nhà họ Hàn đâu!”

“Hơn nữa, ông Hàn mới chết không lâu, chèn ép người thừa kế tương lai của nhà họ Hàn ngay trước linh đường của ông ấy thì cũng khó ăn nói lắm”.

“Vả lại vì giữ danh dự trước mặt những lão đại này, gia chủ tương lai của nhà họ Hàn càng sẽ không bỏ qua cho Trình Kiêu”.

Nghe thấy có nhiều lão đại đến như thế, đầu tiên Hàn Tiễn Hoa hơi sửng sốt, sau đó thì tỏ vẻ mừng như điên.

Mười bảy lão đại của thành phố Lĩnh Nam đều đến chia buồn với nhà họ Hàn, đúng là quá nở mày nở mặt!

“Nhưng hình như ba của mình đâu có mặt mũi đến thế!”

Lý Thù Tâm cũng ngạc nhiên, sau đó vui mừng, bà ta nói với Hàn Tiễn Hoa: “Hoa Nhi, theo mẹ đi nghênh đón các lão đại !”

“Vâng!”

Hàn Tiễn Hoa muốn trở thành chủ nhà họ Hàn thì nhất định phải có được sự đồng ý của chủ mẫu, cho nên Hàn Tiễn Hoa nôn nóng đuổi mẹ con Y Linh rời đi cũng là vì lấy lòng Lý Thù Tâm.

Lúc đi ngang qua bên cạnh mẹ con Y Linh, Lý Thù Tâm ghét bỏ trừng bọn họ: “Hừ, lát nữa sẽ quay lại xử lý các người!”

Đôi mắt đang khép hờ của Trình Kiêu chợt mở ra, trong ánh mắt nhìn về phía Lý Thù Tâm loé lên ánh sáng lạnh lẽo.

Y Linh vội vàng đỡ mẹ dậy, nói với Trình Kiêu: “Trình Kiêu, hay là chúng ta lợi dụng cơ hội này mau chóng rời đi thôi!”

Khổng Vũ ở bên cạnh cũng nói: “Cô Y Linh mau đi đi, tôi không nhìn thấy gì cả”.

Trình Kiêu bình tĩnh nói: “Không cần phải vội, nếu cô đi, e rằng người nhà họ Hàn còn phải mời cô về.”

“Mời tôi về, là sao?” Y Linh khó hiểu nhìn Trình Kiêu.

Trình Kiêu không giải thích mà chỉ cười khẽ: “Đợi một lát nữa là cô sẽ biết thôi. Yên tâm, có tôi ở đâu, không ai có thể bắt nạt được cô cả.”

Y Linh cảm thấy yên tâm một cách khó hiểu, cô gật đầu: “Được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK