Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 944

Trình Kiêu giúp ông ta đánh bại Y Thành Diệu. Y thiếu chút nữa đã coi Trình Kiêu là người một nhà. Giống như đã quên Sự cuồng vọng của Trình Kiêu “Xem ra sở dĩ cậu ta ra mặt cứu nhà họ Y, hoàn toàn là nể mặt Y Linh.”

Nhìn ánh mắt lạnh như băng của Trình Kiêu, mọi người trong nhà họ Y nhất thời nghẹn họng. Cả đám ngồi ngoan ngoãn, không dám nói thêm câu nào.

Y Thành Diệu ha hả cười nói: ” Oắt con, không tôi nha, sát phạt quyết đoán, có vài phần phong phạm của ông đây!”

Trình Kiêu nhìn Y Thành Diệu, sắc mặt Cổ quái nói: “Anh cảm thấy lấy Y Linh làm con tin thì tôi không dám giết anh sao?”

Y Thành Diệu cười nói: “Cậu có thể giết tôi, nhưng cô ta cũng sẽ chôn cùng tôi.

Cho dù tốc độ của cậu nhanh hơn nữa, cũng không có khả năng nhanh hơn tôi!”

“Anh có thể thử xem!” Trình Kiêu vẫn luôn không rời khỏi chỗ ngôi, vẻ mặt bình thản, ngược lại ung dung khoanh tay, bộ dáng như đang xem kịch vui Y Thành Diệu hừ lạnh một tiếng: “Cậu thật sự cho rằng tôi không dám? Tôi rạch một cái trước trên mặt cô ta, xem cậu có đau lòng hay không!”

Nói xong, Y Thành Diệu chỉ vào khuôn mặt nhỏ nhắn như hoa như ngọc của Y Linh.

Y Thành Diệu vốn chỉ làm bộ hù dọa Trình Kiêu, xem Trình Kiêu rốt cuộc để ý Y Linh tới mức nào.

Nhưng Trình Kiêu lại thật sự khoanh tay, “về mặt như cười như không.

Lần này, Y Thành Diệu nổi giận.

“Hừ, cậu thật sự cho răng tôi không dám sao?”

Công kích của Y Thành Diệu nhất thời biến thành sự thật “Đừng!” Y Doãn kinh hãi Y Linh vẻ mặt kiên quyết mỉm cười, nhằm hai mắt lại, hai hàng nước mắt theo khuôn mặt như ngọc chảy xuống.

Mắt thấy Y Linh sắp bị hủy dung, đám cậu ấm Giang Nam đều lộ ra vẻ không đành lòng.

“Ây, đáng tiếc thật!”

Nhưng ngay khi ngón tay của Y Thành Diệu còn cách một tấc, sắp chạm vào da thịt của Y Linh thì một đạo thanh quang từ ngực Y Linh bạo phát.

Bùm!

Tay Y Thành Diệu lại bị văng ra.

Tình huống gì đây!

Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt nghỉ hoặc nhìn Y Linh, không rõ đã xảy ra chuyện gì Ảnh mắt Y Thành Diệu nhìn thắng vào ngọc bội trước ngực Y Linh, với tu vi của hẳn ta, tất nhiên có thể cảm ứng được rõ ràng nơi phát ra đạo linh lực vừa rôi “Làm sao có thể! Đó là… Pháp khí!’

Tùy theo mà đến còn có một câu hỏi, trên người cô gái này làm sao lại có pháp khí?

Hiểu rồi, nhất định là thăng nhóc kia tặng, khó trách mà anh trơ mắt nhìn cô gái này bị hủy dung, mà thờ ơ.

Anh ta cũng không sợ!

“Hừ, tôi cũng không tin, một khối ngọc bội hộ thân nho nhỏ, có thể cản trở được tôi?”

Y Thành Diệu đột nhiên lui về phía sau một bước, sau đó hung hăng nện một quyên về phía Y Linh.

Gió mạnh từ quyền đi ra khiến cho những người xung quanh Y Linh sợ tới mức gào khóc thảm thiết, chạy trối chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK