Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 590

Trình Kiêu thản nhiên nói: “May mắn không nhục sứ mạng.”

“Tốt, tốt quá rồi!” Ninh Cát Sơn kích động vỗ mạnh vào bắp đùi.

Đường Quốc Hoa cũng kích động cười như kẻ ngốc. Ông ta và Lục thần y ôm nhau, không ngờ rơi nước mắt.

“Tốt, tốt! Tốt quá rồi!”

Một số người của tổ chuyên gia cũng ôm nhau, kích động tới mức viền mắt đỏ hoe.

Ba mẹ của hai mươi tám đứa trẻ bên ngoài còn quỳ luôn xuống, nói mấy lời cảm ơn.

Cho dù bọn họ không quen biết Trình Kiêu, cũng không nhìn thấy rõ dáng vẻ Trình Kiêu ra sao, nhưng đã xem Trình Kiêu thành ân nhân của mình.

Các phóng viên của phương tiện truyền thông lớn đều thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ vẫn lo lắng cuối cùng phải đưa tin về một bi kịch.

Nếu vậy, ngay cả bọn họ cũng sẽ bị mắng!

“Kính thưa quý vị khán giả, đây là kênh truyền hình đô thị Hà Tây. Sự kiện bệnh truyền nhiễm ở khoa sơ sinh tại bệnh viện Nhân Dân Hà Tây đã có tiến triển mới. Có người nói bác sĩ thần bí do tổ chuyên gia mời tới đã chữa khỏi cho hai mươi tám đứa trẻ. Điều này quả thật là ông trời thương xót.”

“Có thể thấy được trên mảnh đất Á tộc chúng ta có vô số kỳ nhân dị sĩ. Nếu mọi người muốn biết về thân phận của thần y này, mời tiếp tục theo dõi phóng sự của đài chúng tôi.”

“Trình thần y, lúc trước tôi đã đắc tội nhiều, bây giờ xin nhận lỗi với Trình thần y !” Người nói chính là ông lão lúc trước kêu gào nhiều nhất. Ông ta cúi người hành lễ với Trình Kiêu.

Đường Quốc Hoa đỡ ông ta dậy, nói: “Chú Ngô nói quá lời rồi. Đừng nói là chú, vừa rồi ngay cả tôi cũng đã nghi ngờ Trình thần y!”

“Mọi người mau dậy đi, đừng làm tổn thọ trụ cột tương lai của giới y học Á tộc chúng ta!”

“Trình thần y, chúng tôi xin lỗi!” Từng thành viên trong tổ chuyên gia lần lượt tới nhận lỗi với Trình Kiêu.

Tạm thời không nói tới y thuật của Trình Kiêu rất giỏi, chỉ nói tới kỹ thuật châm cứu mà Trình Kiêu vừa dùng, nếu có thể học được một chút, sau này bọn họ đã có thể đi ngang trong giới y học Á tộc.

Nếu không, những lão già cao ngạo này đâu thể dễ dàng nhận sai như vậy?

Ninh Cát Sơn thật lòng cảm kích Trình Kiêu, cúi người hành đại lễ: “Trình thần y, cậu không chỉ cứu sống hai mươi tám đứa trẻ, còn cứu cả giới y học Hà Tây chúng tôi đấy!”

“Mong cậu nhận của tôi một lạy!”

Ninh Cát Sơn lập tức bái lạy.

Trình Kiêu vội vàng đỡ Ninh Cát Sơn dậy: “Viện trưởng Ninh không cần đa lễ, tôi cũng không đành lòng nhìn thấy những đứa trẻ này chết đi.”

Đường Quốc Hoa hô to một tiếng: “Tốt, lập được công lớn như thế mà không hề kiêu ngạo, tâm tính như vậy quả thật hiếm thấy!”

“Trình thần y, Viện trưởng Ninh còn chưa nói hết. Cậu không chỉ cứu giới y học Hà Tây, cậu còn cứu cả giới y học Á tộc nữa!”

“Nếu không phải cậu cứu chữa những đứa trẻ này thành công, sau này giới y học Á tộc chúng tôi đều chẳng còn mặt mũi nào gặp người khác.”

“Cho nên, cậu chính là ân nhân lớn của giới y học Á tộc chúng tôi!”

Trình Kiêu thản nhiên nói: “Đường phó hội trưởng nói quá lời rồi, chỉ là tiện tay, không cần chú ý.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK