Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 721

“Cô Lâm, nếu đã tới thì uống với mọi người một ly đi!” Cậu Lý vừa cười xấu xa vừa nói.

Những người còn lại cũng ồn ào theo: “Đúng thế, uống một ly đi!”

Lâm Ngọc lạnh lùng quát: “Tránh ra!”

Cậu Lý ngẩng đầu uống cạn ly rượu trong tay, nhìn chằm chằm Lâm Ngọc bằng ánh mắt nóng bỏng: “Cô Lâm, bản thiếu gia đã chán mấy cô ngây thơ, quyến rũ kia rồi. Nhưng kiểu phụ nữ mạnh mẽ trên thương trường như cô, tôi còn chưa được thử.”

“Dù sao Tập đoàn Đông Vương cũng sắp phá sản rồi, không bằng cô đi theo tôi, tôi bao nuôi cô!”

Nói xong, cậu Lý giơ tay sờ lên khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Ngọc.

Lâm Ngọc vừa định tránh đi thì Trình Kiêu bên cạnh đã chặn trước mặt cô ta, nắm lấy tay cậu Lý.

“Nếu anh còn dám vô lễ với chị Lâm Ngọc, tôi sẽ tát chết anh.”

“Đau, buông ra!” Cậu Lý đau đến mức co người lại, nét mặt đau đớn.

“Ranh con, cậu làm gì đó! Không mau buông tay ra!” Mấy người nhóm cậu Trần xung quanh thay đổi sắc mặt, lạnh lùng quát Trình Kiêu.

Nghiêm Thuỵ Văn cúi đầu đứng một bên, trong mắt lộ vẻ hưng phấn.

“Ranh con, quả nhiên cậu không thể giữ bình tĩnh. Kế hoạch của ba đúng là cao siêu, mượn dao giết người! Không cần mình phí công vẫn có người xử lý cậu ta.”

“Buông ra, cậu muốn chết à?” Cậu Lý sắp ngồi xổm xuống đất đến nơi, anh ta cảm thấy nếu còn kéo dài một lúc nữa, cổ tay của anh ta sẽ bị Trình Kiêu bẻ gãy.

Lâm Ngọc nhìn đám con nhà giàu vội vàng đứng dậy ở xung quanh, nhẹ giọng nói: “Trình Kiêu, buông anh ta ra!”

Trình Kiêu cũng không lập tức buông cậu Lý ra, anh lạnh lùng nói: “Chị Lâm Ngọc, chị không cần lo. Có tôi ở đây, những người này đều như một lũ kiến mà thôi! Chị muốn làm gì thì cứ làm, những chuyện khác đều giao cho tôi!”

Lâm Ngọc tức giận trừng Trình Kiêu, nhỏ giọng nói: “Buông anh ta ra, tôi đến để kêu gọi đầu tư, không phải để đắc tội người khác!”

Trình Kiêu bất đắc dĩ buông cậu Lý ra.

“Chúng ta đi thôi!” Lâm Ngọc nói.

Cậu Lý giữa cổ tay, nói với vẻ mặt dữ tợn: “Muốn đi à? Nằm mơ đi!

“Chặn đường bọn họ!” Cậu Lý hô to.

Bốn năm thanh niên ăn không ngồi rồi bên cạnh lập tức chạy tới, chặn Lâm Ngọc và Trình Kiêu lại.

Lâm Ngọc sa sầm mặt, tức giận trừng Trình Kiêu, như đang muốn nói: “Cậu lại gây chuyện rồi.”

Trình Kiêu nhún vai, tỏ vẻ không để tâm.

Cậu Lý độc ác trợn mắt nhìn Trình Kiêu: “Ranh con, cậu là ai?”

Trình Kiêu nhìn anh ta, hờ hững đáp: “Anh còn chưa có tư cách được biết.”

Nghiêm Thuỵ Văn cười khẽ nói: “Cậu ta là vệ sĩ cô Lâm thuê! Dựa vào việc bản thân có chút võ công nên không coi ai ra gì! Vết thương trên mặt tôi cũng do cậu ta ban cho đấy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK