Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1360

Hoắc Minh tức giận chỉ vào Hoäc Tư Nam, to giọng mắng chửi “Mày, đồ vô liêm sỉ, mày dựa vào đâu mà muốn tự mình gánh hết! Mày chịu nổi sao? Cậu ta phế hư Cung Hạo, mặt mũi của Cung Thành Ngọc phải để đâu? Ông ta sẽ giết mày!”

Hoắc Tư Nam kiên quyết nói: “Chết thì ghê gớm lắm sao, dù sao con cũng sống đủ rồi.”

“Mày. .. ” Hoäc Minh tức giận đến đỏ bừng cả mặt, đột nhiên giơ tay muốn tát cô một cái: “Mày muốn chết cũng đừng liên lụy nhà họ Hoắc này chôn cùng mày!”

Hoắc Tư Nam cam chịu số phận nhắm mắt lại, chờ đợi cái tát đó rơi xuống.

Tuy nhiên, rất lâu sau đó, cái tát kia vấn không rơi xuống.

Hoắc Tư Nam mở mắt ra, nhìn thấy Trình Kiêu dùng một tay vững vàng nắm chặt cổ tay Hoắc Minh, lạnh lùng nói: “Chỉ vì việc tiêu thụ Nước sinh mệnh, ông lại bằng lòng bán đi con gái ruột thịt của mình.”

“Tôi thật sự tò mò, một người như ông tại sao lại được chọn trở thành đại lý kinh doanh nước sinh mệnh.”

Hoắc Minh cả giận: “Nhãi con, mau buông tay!”

Hoắc Kim Bình cũng kêu lên: “Trình Kiêu, mau buông ba tôi ra!”

Hoắc Kim Yến cũng lo lắng kêu lên: “Hoắc Tư Nam, còn không mau kêu hồ băng cẩu hữu của mày buông ba ra! Đây là bằng hữu mà mày kết giao đó sao, đều là loại không có giáo dục mà!”

Hoặc Tư Nam một lần nữa được đổi mới hiểu biết của mình về chị em Hoắc Kim Bình, thì ra trên đời còn có những kẻ không biết xấu hổ như vậy.

Tuy nhiên, Hoäc Tư Nam đã chịu sự giáo dục truyền thống từ khi còn nhỏ, cho dù Hoắc Minh đối xử với cô trăm chiều không phải, cô cũng không muốn Trình Kiêu làm tổn thương Hoắc Minh.

“Trình Kiêu, đừng xúc động, mặc kệ như thế nào, ông ấy cũng là ba tôi, tôi không thể trơ mắt nhìn cậu làm thương tổn ông ấy!”

Trình Kiêu lạnh lùng nhìn Hoắc Tư Nam, trầm giọng nói: “Cô nói ông ta là ba của cậu, nhưng ở trong mắt tôi, ông ta chỉ là một tên cặn bã bán con gái mình cầu vinh.”

Nói xong, Trình Kiêu buông cổ tay Hoắc Minh ra, lạnh lùng nói: “Nể mặt con gái của ông, tha cho ông một lần. Nếu ông còn dám làm gì nữa, sẽ không ai có thể cứu được ông cả.”

Hoắc Minh rút lại cánh tay tê liệt vì bị Trình Kiêu nắm lấy, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, sức lực của thăng nhóc này thật lớn!

“Tiểu tử, sự ngu dốt của cậu có thể khiến cậu không sợ hãi, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ đưa cậu đi vào ngõ cụt. Cậu còn không biết quyền đại lý của Nước sinh mệnh quý giá đến nhường nào. Nếu không phải do nhà họ Cung cản trở, chỉ dựa vào nước sinh mệnh, trong vòng một năm, tôi có thể sẽ vượt qua cả nhà họ Cung rồi trở thành đệ nhất đại gia tộc ở Tây Ninh!”

“Ngay cả nhà họ Cung cũng không thể có được quyền đại lý của Nước sinh mệnh. Nếu không phải tôi có chút giao tình với Mã Tài, căn bản là tôi sẽ không có bất kỳ cơ hội nào.”

“Mặc dù vậy, tôi cũng đã phải nỗ lực rất nhiều để lấy được quyền đại lý vào tay.

“Thế mà cậu lại coi thường nước sinh mệnh, nói ra mới thấy cậu có bao nhiêu dốt nát, tôi đoán ngay cả nước sinh mệnh thần kỳ đến nhường nào cậu cũng đều không biết.”

Trên mặt Trình Kiêu lộ ra vẻ nghiền ngẫm: “Đúng vậy, tôi thật sự không biết nước sinh mệnh thần kỳ đến nhường nào, tôi chỉ biết quyền đại lý của nước sinh mệnh, tuyệt đối sẽ không giao cho một người như ông. Quyền đại lý của ông, tôi sẽ lấy lại.”

Hoắc Minh khinh thường cười lạnh một tiếng nói: “Nực cười, quyền đại lý của nước sinh mệnh, chỉ dựa vào cậu nói không thì sẽ không cho thật sao?”

“Tôi đã trổ hết tài năng trước rất nhiều đối thủ cạnh tranh, tiêu tốn rất nhiều nhân lực và tài chính để có được quyền đại lý vào tay. Ai có thể lấy lại từ tay tôi? Coi như Mã Tài bây giờ cũng không có quyền thu hồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK