Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1305

Tay của anh từ từ đè lên ngực Thú Thần.

Vẻ sợ hãi trên mặt Thú Thần biến mất, hắn nhìn Trình Kiêu, bình tĩnh hỏi: “Có thể cho ta biết đây là pháp thuật gì không?”

Trình Kiêu hờ hững đáp: “Mi đã là Nguyên Anh Cảnh, chẳng lẽ còn chưa tu luyện thần thông?”

“Một tấc quang âm một tấc vàng, tấc vàng khó mua tấc quang âm.

“Nơi có quang âm bao phủ, mọi thứ đều trở lại như ban đầu.”

Bàn tay đè trên ngực Thú Thần hơi dùng sức, hư ảnh thần niệm của Thú Thần dần trở nên trong suốt, mãi đến khi hoàn toàn biến mất.

Mọi thứ trở về quỹ đạo cũ, ngọn lửa trong lò than lại bập bùng.

Sắc mặt Trình Kiêu tái nhợt, anh từ từ đi tới nơi giáo chủ của Hắc Vũ giáo biến mất, nhặt một cái gậy gỗ cháy đen lên Anh vung nhẹ một cái, tro bụi bên ngoài lặng lẽ rơi xuống, để lộ cả cái thân màu xanh ngọc bích.

“Sử dụng đại thần thông Quang Âm, gần như tiêu hao hết tất cả linh lực trong cơ thể. Vừa khéo mộc linh Tiên Thiên này có thể giúp mình khôi phục tu vi, còn có thể tu luyện Mộc Linh Thể”

“Cũng may đây chỉ là thần niệm của một Địa Tiên, nếu là thần niệm của Thiên Tiên, dù mình có sử dụng tất cả thần thông bí thuật cũng không lay chuyển được.”

“Thực lực cách biệt quá xa, bất cứ thần thông nào cũng không thể bù đắp vào được.”

“Xem ra nhất định phải nhanh chóng nâng cao thực lực thôi.”

Trình Kiêu thoáng nhìn ra cửa đại điện, sau đó đi sâu vào bên trong.

Hắc Vu giáo truyền thừa hơn trăm năm ở nơi này, chắc chắn sẽ có của cải gì đó. Nhưng bây giờ Trình Kiêu cần nhanh chóng khôi phục tu vi, sau đó lại tiêu diệt tận gốc Hắc Vu giáo.

Lúc này, sâu trong vũ trụ tinh không, tại một hành tinh không biết tên.

Ở một nơi gió mạnh cao tận nghìn trượng, có một người mặt mũi hung hãn đang ngồi xếp bằng, giống như đúc với Thú Thần mà Hắc Vu giáo thờ cúng trên Trái Đất.

Hắn chậm rãi mở mắt, xung quanh như có nhật nguyệt mọc cao, chiếu sáng xung quanh.

“Thần niệm ta để lại ở hành tỉnh nhỏ ở biên giới kia từ nghìn năm trước bị người khác tiêu diệt rồi ư?”

Một hành tỉnh nhỏ như thế mà cũng có thiên tài tu tiên? Rốt cuộc là ai mà rảnh rỗi thế?”

Thần niệm Địa Tiên chỉ là ấn ký tỉnh thần tu sĩ Nguyên Anh Cảnh vô tình để lại, có suy nghĩ riêng, có thể tu luyện cách biệt, thậm chí sau này còn có thể tiến hoá thành một cơ thể riêng biệt.

Bản thể chỉ có thể cảm nhận được sống chết của thần niệm, nhưng hoàn toàn không biết gì về chuyện đã xảy ra ở chỗ đấy.

Một cao thủ Nguyên Anh Cảnh thường để lại rất nhiều ấn ký tỉnh thần, nhưng có rất ít thần niệm có thể tu luyện đến Kim Đan Cảnh như Thú Thần.

Đa số đều không có thực lực gì, sau đó sẽ phiêu tán theo gió.

Cho nên cách nhau xa như thế, bản thể của thần thú cũng không thể vượt qua vũ trụ hư không, chạy đến Trái Đất trả thù Trình Kiêu được.

Trình Kiêu bế quan tu luyện trong đại điện của Hắc Vu giáo.

Lúc này, tỉnh Tây Ninh, bên ngoài biệt thự nhà họ Cung.

Thiên tài của nhà họ Vương đứng đầu bốn thế gia ở thủ đô là Vương Trạch dẫn theo một tuỳ tùng trẻ tuổi, chậm rãi đi về phía biệt thự nhà họ Cung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK