Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 720

Nghiêm Thuỵ Văn nói: “Cũng vì mảnh đất này, Tập đoàn Đông Vương quá tham lam, dù muốn tiếp tục độc chiếm nhưng lại không thể tiêu hoá!”

“Cho nên, lần này trợ lý Lâm đến đây là muốn tìm nhà đầu tư, cùng hợp tác phát triển mảnh đất kia. Cậu nói đây không phải giao dịch chỉ có lãi không có lỗ thì là gì?” Nghiêm Thuỵ Văn nói.

Cậu Trần nói to: “Tôi biết mảnh đất kia, bên cạnh trạm tàu cao tốc, vị trí hàng đầu, tiền đồ vô lượng, nếu có thể hợp tác phát triển thì chắc chắn có lãi!”

Lâm Ngọc thầm thấy vui mừng, sau mấy lời Nghiêm Thuỵ Văn nói, cô cảm thấy chuyện kêu gọi đầu tư khá có triển vọng.

Lâm Ngọc lặng lẽ giơ ngón tay cái với Nghiêm Thuỵ Văn.

Nghiêm Thuỵ Văn chớp mắt, cười khiêm tốn.

Lâm Ngọc tiếp lời: “Cậu Trần nói đúng, mảnh đất kia thật sự rất có triển vọng, hơn nữa nếu hợp tác phát triển với Tập đoàn Đông Vương thì chỉ có lãi không có lỗ.”

“Nếu mọi người thấy hứng thú thì có thể trở về bàn bạc với phụ huynh.”

“Lần này là vì Tập đoàn Đông Vương đột nhiên xảy ra vấn đề nội bộ, cho nên mới xuất hiện lỗ hổng trong vốn xoay vòng, sau này sẽ không có chuyện được lợi như thế đâu!”

“Cho nên hy vọng mọi người có thể nắm bắt cơ hội!”

Nghe lời nói mê hoặc của Lâm Ngọc, mọi người im lặng không lên tiếng.

Cậu Trần lắc đầu nói: “Dù chỉ có lãi không có lỗ, nhưng mảnh đất kia Tập đoàn Đông Vương đã cướp đi từ nhà họ Tống. Ha ha, chúng tôi cũng không dám mạo hiểm đắc tội với nhà họ Tống, đi hợp tác với Tập đoàn Đông Vương!”

“Tiền ở đâu cũng có thể kiếm, nhưng nếu đắc tội nhà họ Tống, thì có tiền cũng không dám cầm.”

“Đúng thế đúng thế, muốn chúng tôi vì kiếm tiền mà đắc tội với nhà họ Tống thì rõ ràng là mất nhiều hơn được!” Cậu Lý cũng cười khinh bỉ.

Đa số những người còn lại cũng đều gật đầu, không dám đắc tội với nhà họ Tống.

Đương nhiên Nghiêm Thuỵ Văn cũng đã đoán trước được điều này.

Sắc mặt Lâm Ngọc rất khó coi, hy vọng trong lòng tan biến. Dù cô ta biết nhà họ Tống rất lớn mạnh, nhưng không ngờ rằng oai phong của họ lại lớn đến mức này!

Vì để không đắc tội nhà họ Tống, ngay cả giao dịch chỉ có lãi không có lỗ mà bọn họ cũng không dám làm!

Cậu Lý chợt cười xấu xa: “Nhưng chuyện này cũng không phải hoàn toàn không thể thương lượng! Nếu cô Lâm chịu đi với tôi một đêm, tôi có thể suy xét đến chuyện đầu tư cho Tập đoàn Đông Vương!”

“Ha ha, nếu cô Lâm chịu đi với tôi một đêm, tôi cũng sẵn lòng đầu tư!” Một thanh niên khác cũng nói.

“Tôi, tôi cũng thế, tôi không ngại làm cùng với cậu Lý đâu!”

“Ha ha…”

Người ở khu nghỉ ngơi cười như điên, mấy cô gái ngồi bên cạnh bọn họ đều nhìn Lâm Ngọc bằng ánh mắt vô cùng khinh bỉ.

Sắc mặt Nghiêm Thuỵ Văn không thay đổi, nhưng trong mắt lại lộ vẻ đắc ý vì trả được thù.

Lâm Ngọc tức đến mức đỏ bừng mặt, cô đã nhìn ra những người này rõ ràng đang trêu đùa cô.

“Vô liêm sỉ!”

Lâm Ngọc tức giận xoay người, chuẩn bị bỏ đi.

“Đừng đi!” Cậu Lý ở gần Lâm Ngọc nhất chợt đứng lên, chặn trước mặt cô ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK