Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1673

Trình Kiêu gật đầu: “Được.”

Mạc Tri Mệnh đột nhiên lại cúi người lạy, nói: “Tôi hy vọng Trình đại sư có thể tha cho những người khác của Dược Thần Cốc.

Trình Kiêu quét qua mọi người trong đại diện, mọi người lập tức cúi đầu thấp hơn.

Trình Kiêu không trả lời Mạc Tri Mệnh.

Trong lòng Mạc Tri Mệnh trùng xuống, tiếp tục nói: “Chỉ cần Trình đại sư tha mạng cho bọn họ, tôi lập tức dẫn bọn họ rời khỏi Dược Thần Cốc.”

Trình Kiêu liếc nhìn Mạc Tri Mệnh, đây là muốn chắp tay nhường Dược Thần Cốc sao?

Những người khác của Dược Thần Cốc có vẻ mặt sửng sốt.

Một ông lão đau đớn kêu lên: “Không thể! Chúng tôi sống cả đời ở Dược Thần Cốc, kêu chúng tôi rời khỏi Dược Thần Cốc, chúng tôi làm sao mà sinh tồn?”

“Đúng, chúng tôi cho dù chết, cũng sẽ không rời khỏi Dược Thần Cốc.

Mạc Trị Mệnh nhìn mọi người, nghiêm giọng nói: “Các vị, chuyện này là Dược Thần Cốc chúng ta có lỗi trước. Vậy nên Dược Thần Cốc chúng ta theo lý nên trả giá.”

“Mọi người đều là cao tầng của Dược Thần Cốc, bất luận là tu vi võ đạo hay là thuật luyện đan, bản lĩnh đều không tệ. Rời khỏi Dược Thần Cốc, chắc chăn cũng có thể sống rất tốt.”

“Nếu các người tiếp tục chấp mê bất ngộ, mất đi tính mạng, vậy thì không xứng”

Mọi người không dám cự được.

Bọn họ biết Mạc Tri Mệnh nói đúng, nhưng bọn họ đã ở Dược Thần Cốc quen rồi, đâu có dễ dàng từ bỏ như vậy?

Trình Kiêu không nghĩ sẽ giết những người này, vừa rồi anh không đồng ý lời của Mạc Tri Mệnh, chỉ là vì anh đang suy nghĩ nên xử lý Dược Thần Cốc thế nào.

Hơn nữa Trình Kiêu cũng không muốn làm người ác này, tuy anh rất muốn thu Dược Thần Cốc làm việc cho mình.

“Các người không cần rời khỏi Dược Thần Cốc, tôi cũng sẽ không giết các người.”

“Lấy được dược liệu thì tôi rời đi”

Mọi người kinh ngạc: “Điều, điều này là thật sao?”

Trong lòng Mạc Tri Mệnh cũng rất bất ngờ, ông ta kêu mọi người rời đi, một mặt là lo lắng Trình Kiêu đại khai sát giới. Một mặt khác cũng là muốn để lại một chút hỏa chủng cho Dược Thần cốc.

Nhưng Mạc Trị Mệnh rất nhanh lại nghĩ tới lão tổ của nhà họ Mạc đã chết, nguyên khí của Dược Thần Cốc tổn thương nghiêm trọng. Cho dù Trình Kiêu không giết bọn họ, ngộ nhỡ bị nhòm ngó, bọn họ sẽ chết càng thảm.

Mạc Tri Mệnh lần nữa lạy Trình Kiêu, nói: “Cảm ơn Trình đại sư khoan hồng độ lượng, tha cho chúng tôi! Vì để biểu đạt thành ý, chúng tôi nguyện ý thần phục Trình đại sư, sau này nghe theo sai bảo của Trình đại sư!”

Mọi người nhíu mày, Mạc Tri Mệnh đây là muốn bán Dược Thần Cốc sao?

Nhưng nghĩ lại, mọi người dường như cũng hiểu dụng ý của Mạc Tri Mệnh Nếu tìm được hậu thuần mạnh như Trình đại sư, vậy thì sau này Dược Thần Cốc không sợ bị người khác nhòm ngó nữa.

Dù sao, trong giới võ đạo, không có pháp luật của giới thế tục trói.

buộc. Giới võ đạo là một thế giới cá lớn nuốt cá bé.

Trình Kiêu cũng có thể đoán được dụng ý của Mạc Tri Mệnh, anh nhìn ông ta, lạnh nhạt nói: “Muốn thần phục tôi, vậy thì sau này Dược Thần Cốc phải làm việc theo quy tắc của tôi, nếu làm trái, thần hồn câu diệt!”

“Các người làm được không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK