Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1491

Trình Kiêu mặt không biểu cảm, âm thanh lạnh lùng nói: “Nếu như ông rút kim châm ra, ông ấy chắc chắn sẽ chết.”

“Ha ha, trò cười, anh cho rằng tôi sợ sao?” Chuyên gia St. Cross một mặt khinh thường cười to nói.

Nói xong, nhổ ba cây kim trên người ông cụ.

Ngay khi vừa rút ra không lâu, thân thể của ông cụ bỗng nhiên kịch liệt co quäp, vô cùng dọa người Mọi người chung quanh giật mình, nhìn qua chuyên gia St. Cross Kia.

Cô gái gấp giọng nói: “Bác sĩ, đây là có chuyện gì! Vừa rồi bệnh của ông nội dường như đã ổn, sao đột nhiên co quắp nữa?”

Trên mặt tên chuyên gia St. Cross hiện ra một vẻ kinh hoàng, nhưng ông ta lập tức trấn định lại “Đừng hoảng hốt, nhất định là vừa rồi ba cây kim châm kia gây họa, vừa mới rút đi, bệnh nhân còn trong lúc nhất thời không cách nào thích ứng. Tôi hiện tại trị liệu cho bệnh nhân luôn.”

Chuyên gia St. Cross lập tức dựa theo phương án trị liệu xuất huyết não khẩn cấp, trị liệu cho bệnh nhân.

Trình Kiêu cười lạnh nói: “Säc mặt ông ấy tái nhợt, toàn thân run rẩy, hôn mê thở hổn hển, anh cảm thấy đây là xuất huyết não sao?”

Chuyên gia St. Cross lạnh lùng nói: “Tiểu tử, tôi là bác sĩ hay cậu là bác sĩ? Nếu như không phải xuất huyết não, cậu nói là bệnh gì”

Trình Kiêu thản nhiên nói: “Bệnh tim.”

*Nực cười, bệnh tim căn bản không phải loại bệnh trạng này. Cậu có bằng cấp bác sĩ không? Dám ở đây dõng dạc thế!” Chuyên gia St. Cross mạnh miệng nói.

Trình Kiêu không để ý đến anh ta, nhìn về phía cô bé kia, hỏi: “Cô Tìm trong túi của ông nội cô xem, nhìn có thuốc bệnh tim hay không.”

Cô gái vội vàng tìm kiếm túi của ông cụ, quả nhiên tìm được một lọ thuốc chữa tim hiệu quả nhanh, thuốc đặc trị bệnh tim.

“Ông nội thật sự có bệnh tim! Vì sao ông một mực giấu diếm chúng tôi!” Cô gái không hiểu mà nhìn về ông cụ đang hôn mê.

“Anh ạ, van xin anh, mau cứu ông nội của em đi!” Cô gái cũng không để ý tới chuyên gia St. Cross, ngược lại khẩn cầu Trình Kiêu.

Sắc mặt chuyên gia St. Cross khó coi, kỳ thật ông ta mới là một lang băm giang hồ không có trình độ gì, ông ta bỏ ra rất nhiều tiền đi nước M, chính là vì mạ vàng.

Bởi vì một số người Á tộc bám gót nước ngoài, những thứ của nước ngoài, dù là thứ rác rưởi gì, đều là món ngon trong mắt người Á tộc.

Đây là vấn đề còn sót lại của lịch sử, dù sao mấy trăm năm qua, lịch sử Á tộc vào thời kì gian nan nhất, người trong nước quỳ lâu, muốn đứng lên, còn cần một chút thời gian để chuyển đổi.

“Chuyên gia St. Cross cái gì chứ? Bệnh tim cũng xem nhầm thành xuất huyết não được, tôi thấy hắn mới là lang băm chân chính đấy!”

“Hừ, tôi thấy chuyên gia St. Cross, Winchester này chỉ là giả thôi!”

“Ha ha, bây giờ ấy à, rất nhiều người cứ ra nước ngoài về xong là nói đi du học, nghe thì có vẻ sang nhưng thực ra chỉ là treo đầu dê bán thịt chó, lừa tiền thôi.”

“Nhưng cậu nhóc đó thật sự là bác sĩ à? Vừa nãy có phải chúng †a đã trách nhầm cậu ấy rồi không?”

“Cũng chưa biết được, có lẽ cậu ta chỉ là mèo mù vớ á rán thôi thì sao? Phải xem cậu ta có thể chữa khỏi bệnh cho ông lão này được không đã.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK