Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1224

“Đúng thế cô Lạc, cô đừng để bị lừa!”

Mọi người nói đến thế, nhưng Lạc Tuyết Kỳ hoàn toàn làm ngơ.

Cô ta cũng từng nghỉ ngờ Trình Kiêu có giống với Lý Vô Cực, chỉ lợi dụng bản thân qua cửa hay không.

Nhưng khi nhớ đến ánh mắt trong sạch và chân thành của Trình Kiêu, trong lòng của Lạc Tuyết Kỳ đã có đôi chút yên tâm. Cô ta không tin con người có ánh mắt như thế, lại là một đàn ông cặn.

bã chỉ biết lợi dụng phụ nữ để qua cửa.

Hơn nữa, lúc cô ta đi theo Trình Kiêu, tỉnh thần luôn cảm thấy rất bình tĩnh và an yên. Cô ta cảm giác bóng người thon gầy của Trình Kiêu hệt như một ngọn núi lớn nguy nga và sừng sững, khiến người ta rất muốn ỷ lại.

Lạc Tuyết Kỳ không trả lời mọi người, chỉ đi theo sát Trình Kiêu đến trước mặt ông cụ của Vô Cực Môn.

Dương Phi Yến nhíu nhẹ mày, hơi lo lắng hỏi: “Họ qua được không?”

Lý Vô Cực bật cười, nói: “Yên tâm đi, ai dám xông vào cửa mà chẳng mang theo tuyệt chiêu riêng của mình? Nếu không chuẩn bị gì hết, tay không ngỗ nghịch xông vào cửa như thế, chắc chắn là tên đần rồi!”

Lời nói của Lý Vô Cực như đang an ủi Dương Phi Yến, nhưng thật ra đang chặt đứng đường lui của Trình Kiêu.

Nếu Trình Kiêu có thể xông vào cửa thành công, chứng minh ánh mắt nhìn người của anh ta rất chính xác.

Còn nếu Trình Kiêu không qua được cửa, thì Trình Kiêu sẽ trở thành một đứa đần trong miệng của anh ta.

Lòng dạ con người này đúng là rất thâm độc.

Tô Lương Tử lạnh lùng liếc mắt qua đám người đang khinh thường Trình Kiêu kia, gương mặt nở lên nụ cười lạnh, khinh bỉ: “Một đám vô tri thấp kém, các người hoàn toàn không biết sư phụ của tôi sống tới bây giờ bằng cách nào!”

Ông cụ của Vô Cực Môn mang vẻ khinh bỉ trên khuôn mặt, nhìn Trình Kiêu và Lạc Tuyết Kỳ, trên cơ thể toát ra một luồng hơi thở mạnh mẽ, toàn bộ chỉ là muốn đe dọa hai người.

“Các người chuẩn bị xong rồi chứ? Nếu bây giờ cả hai hối hận vẫn còn kịp đấy, nếu không khi lão phu vừa ra tay, lúc đó hối hận cũng đã muộn.”

Lạc Tuyết Kỳ cũng hơi sợ hãi, cô ta tự hỏi cũng biết bản thân không thể chịu đựng nổi chỉ một chiêu của ông cụ này.

“Trình Kiêu, hay là chúng ta từ bỏ đi? Nói thật, tôi… Thật sự tôi vẫn chưa chắc chắn!”

Trình Kiêu không quay đầu lại, chỉ hờ hững nói: “Một lát nữa cô đứng sau lưng tôi, không cần ra tay. Mọi chuyện còn lại, cứ giao hết cho tôi.”

“Ơ, như thế ổn không?” Lạc Tuyết Kỳ bất ngờ thốt lên một tiếng, nói như Trình Kiêu không phải trở thành chỉ có một mình anh ta đấu với ông cụ của Vô Cực Môn thôi sao, còn cô ta là kẻ ngáng chân.

Trình Kiêu không trả lời, chỉ nhìn ông cụ của Vô Cực Môn, lạnh lùng nói: “Bắt đầu đi!”

“Được! Đây là lựa chọn của cậu, chết hay sống xem số mạng vậy!” Ông cụ hừ lạnh, rồi đánh một quyền ra, vẻ mặt xuất hiện cảm xúc nóng nảy, chứng minh ông ta đã rất gai mắt hai người Trình Kiêu rồi.

Mọi người nghe lời Trình Kiêu nói xong, lập tức bật cười lạnh.

Lần này, thậm chí có một ít ông cụ có tuổi mở miệng châm biếm.

“Tên nhóc này thật sự ngông cuồng quá sức, không ngờ lại muốn tự mình đánh với trưởng lão Vô Cực Môn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK