Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 577

Một ông cụ bạc nửa đầu mặc bộ đường trang màu đen với nét mặt rất nghiêm túc, ông nhìn mọi người bằng ánh mắt uy nghiêm rồi nói: “Nếu vẫn không tìm ra nguồn gốc lây bệnh thì tính mạng của hai mươi tám đứa bé sẽ gặp nguy hiểm.”

“Không cần nói đến việc ba mẹ chúng sẽ đau lòng thế nào, mà chỉ mỗi việc bị cánh truyền thông đưa tin cũng đủ để làm mất hết uy tín và danh dự của giới y học Á tộc ta.”

“Đây sẽ thành nỗi sỉ nhục rất nghiêm trọng trong lịch sử y học của Á tộc ta!”

Mọi người trong phòng họp không dám thở mạnh. Đây là mạng sống của hai mươi tám đứa bé đó! Vừa nghĩ đến ba mẹ chúng đau lòng kêu trời kêu đất thì các chuyên gia đều thấy tê cả da đầu!

Phóng viên bên ngoài cũng đã trang bị sẵn máy ảnh và cũng đang dài cổ chờ kết quả. Một khi điều trị thất bại thì đây sẽ thành tai tiếng của cả giới y học Á tộc, thậm chí là tai tiếng của cả nền y học thế giới.

Các chuyên gia phải đối mặt với tiếng chửi rủa ngập trời!

Nghĩ đến hậu quả đó, ai nấy cũng sợ run lên!

Một ông cụ mặc áo xám chậm rãi nói: “Thưa hội phó, hiện tại thì chúng ta đã sử dụng hết tất cả phương pháp có thể áp dụng nhưng đều không có hiệu quả. Điều duy nhất mà chúng ta có thể làm là chờ kết quả của việc nuôi cấy vi khuẩn rồi bốc thuốc đúng bệnh.”

Hội phó của Hội Y học Á tộc là Đường Quốc Hoa, sắc mặt ông ta cũng rất khó coi.

“Bây giờ hai mươi tám đứa bé đó vẫn cứ sốt cao mãi, chờ đến khi có kết quả nuôi cấy vi khuẩn thì làm gì kịp nữa!”

“Hôm nay chúng ta phải tìm cho ra một phương án điều trị có hiệu quả!”

“Nếu không chúng ta sẽ bị mọi người chửi rủa! Sau này đi ra ngoài đừng có nhận mình là chuyên gia y học ở ngành nào khoa nào nữa!”

“Mất mặt lắm!”

Bình thường ông Đường là người có tính cách ôn hòa, nhưng một khi tức giận lên thì như mất hết tính người vậy.

Có thể thấy lần này ông Đường tức giận thật rồi!

Mọi người cúi đầu, sắc mặt đầy xấu hổ.

Lúc này thì một chàng trai trẻ lảo đảo xông vào.

“Hội trưởng, Lục Thần y  nổi tiếng khắp Thủ đô đến rồi!”

Đường Quốc Hoa bỗng thấy rất vui mừng, ông đập bàn và nói: “Lục thần y đến rồi, mau mời ông ấy vào!”

Những con người tinh thần suy sụp trong phòng hợp bỗng phấn chấn cả lên.

“Lục Thần y  đến thì tốt quá, những đứa bé ấy được cứu rồi!”

Đám trẻ được cứu rồi, tiếng tăm của họ cũng được giữ rồi.

Ở Thủ đô, Lục thần y được ca ngợi là Vua của thần châm, ông là người đứng đầu trong hàng bốn vị thần y nổi tiếng nhất Thủ đô .

Nghe nói vị thần y họ Lục này là con cháu của gia tộc hành nghề Trung y thần bí trong truyền thuyết.

Một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, thân hình cao lớn, ông bước vào với bước đi mạnh mẽ và phong thái uy nghiêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK