Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1318

Nhưng, Vân Nguyệt đứng ở phía sau lại không nhìn nổi nữa, bất bình thay Lôi nữ vương: “Cung gia chủ, nếu như không phải chủ nhân nhà tôi cầu xin Trình đại sư, thứ con ông gãy cũng không phải là chân, mà chính là cổi”

“Ông không cảm ơn chủ nhân nhà tôi thì thôi đi, trái lại còn sỉ nhục bà ấy như vậy, lương tâm của ông đi đâu mất rồi?”

“Hơn nữa khi Trình đại sư ở đây, các ông không dám tới, lại nhân lúc Trình đại sư không ở đây, đến tập kích bất ngờ, các ông như vậy chẳng phải là sợ mạnh hiếp yếu hay sao!”

Đối với chỉ trích của Vân Nguyệt, mặt già của Cung Thu Thiện hơi đỏ lên: “Đúng vậy, tôi không dám tìm Trình đại sư báo thù, nhưng bây giờ cậu ta chết rồi!”

“Đây đúng là ông trời có mắt!”

ậu ta chết rồi, cho nên tôi đến tìm cậu ta báo thù! Tất cả những gì của cậu ta đều sẽ trở thành của tôi.”

Vẻ mặt hèn hạ vô sỉ được Cung Thu Thiện thể hiện một cách vô cùng sinh động.

Vân Nguyệt vô cùng tức giận, lần đầu tiên cô ta phát hiện, gia chủ của nhà họ Cung ở Tây Ninh lại có thể vô sỉ đến mức độ này, thảo nào có thể dạy dỗ ra người con trai giống như Cung Thế Huân.

Khuôn mặt bên trong khăn che mặt của Lôi nữ vương hơi rung động, rõ ràng cũng đang cố gắng kìm nén cơn giận.

“Cung gia chủ, Trình đại sư sẽ không chết, không ai có thể giết Trình đại sư, tôi khuyên ông không nên trúng kế mượn đao giết người của người khác!”

Sắc mặt Cung Thu Thiện âm trầm, nói ra: “Ông Lôi, tôi khuyên bà một câu, lập tức khuất phục, nếu không đừng trách tôi không nể tình”

Lôi nữ vương cười khẩy: “Muốn cướp đoạt tất cả nơi này, trước tiên bước qua xác của tôi!”

“Vậy cũng đừng trách tôi không khách khí.” Khuôn mặt già của Cung Thu Thiện âm trầm như sắp chảy ra nước.

“Thẩm huynh, làm phiền rồi!” Cung Thu Thiện chắp tay nói với tiểu sư thúc.

Tiểu sư thúc gật đầu, vô cùng hứng thú liếc nhìn Lôi nữ vương, ánh mắt tỏa ra hào quang nóng rực.

“Trông thực lực của bà ta, vậy mà đã là tu vi Hóa Cảnh, rất lâu không gặp nữ Tông Sư rồi!”

“A Thành, A Vũ, hai người lên, chú ý đừng làm bị thương!”

Hai người đàn ông trung niên có vẻ ngoài tương tự nhau nở nụ cười xấu xa, gật đầu nói: “Vâng!”

Tiểu sư thúc có đức hạnh gì, bọn họ đều rất rõ ràng, e rằng nữ Tông Sư trước mắt khó thoát khỏi bàn tay quỷ dữ của tiểu sư thúc rồi.

Vân Nguyệt nhỏ giọng nói: “Chủ nhân, hay là để hai người bọn tôi lên trước!”

Lôi nữ vương lắc đầu: “Hai người này đều là Tông Sư Hóa Cảnh, tương đương với thực lực của tôi, các cô không phải là đối thủ.”

Vân Nguyệt nhíu mày, lộ vẻ lo lắng: “Hai tên Tông Sư! Ngài chỉ.

vừa đột phá đến cảnh giới Tông Sư, có thể đối phó được hai người bọn họ không?”

Nghe nói như vậy, Mã Tài bên cạnh thầm run rẩy. Nếu như ngay cả Lôi nữ vương cũng thua, vậy ông ta nên làm gì đây?

Lôi nữ vương có thể liều chết không lùi vì Trình Kiêu, nhưng Mã Tài ông ta không muốn như vậy, ông ta chỉ là một doanh nhân. Đ¡ theo Trình đại sư cũng tốt, đi theo Vương đại sư cũng được, đối với ông ta thì đều không quan trọng.

Trong lòng Mã Tài đã bắt đầu âm thầm tính toán.

Lôi nữ vương nói: “Chuyện đến nước này, cũng không còn cách nào khác, chỉ hi vọng Trình đại sư có thể nhanh chóng trở về”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK