Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1460

Đại tộc trưởng cười cười, không nói gì, một lúc sau mới nhẹ giọng nói: “Người Á tộc có được độc lập tự chủ, nước giàu dân mạnh như ngày hôm nay, đã đếm không xuể có bao nhiêu bậc hiền nhân hy sinh”.

“Huống chỉ, ông có nghĩ răng tai nạn xe hơi của Vương Đỗ Lan chẳng qua chỉ là một tai nạn?”

“Lão Hồng, ngày hôm nay ông đang đứng ở độ cao như thế nào, điều ông cần cân nhắc là hạnh phúc của hàng tỉ người dân Á tộc, chứ không phải chỉ giới hạn trong một người.”

“Nếu có thể giúp Á tộc đứng sừng sững trên đỉnh núi, thiện ác thì có là gì?”

Tiếng lớn không có âm thanh, nhưng hình ảnh lớn không có hình dạng.

Ranh giới giữa thiện và ác khác nhau cho tới bây giờ cũng chỉ vì đối tượng quy chiếu khác nhau mà thôi.

Đại tộc trưởng đã nhìn thấu đáo mọi việc, đây là của cải của vạn dân Á tộc.

Hồng Sơn Hà như có điều suy nghĩ, cúi đầu trầm tư nói: “Cấp dưới đã được giáo huấn.”

“Vậy tôi sẽ tự mình đi chiêu mộ cậu ta.”

Đại tộc trưởng cười nói: “Không phải, không phải chiêu mộ cậu ta, mà là ràng buộc cậu ta, để cậu ta bù đắp sai lầm mình đã gây ra, tìm kiếm sự tha thứ.”

“Nhưng nếu cậu ta từ chối thì sao?” Hồng Sơn Hà có hơi lo lắng, dù sao thì ông ta cũng từng nghiên cứu tính cách của Trình Kiêu, biết rằng Trình Kiêu không thích bị ràng buộc.

“Yên tâm, cậu ta sẽ đồng ý thôi.” Đại tộc trưởng lộ ra vẻ tự tin, xem ra đã tính trước mọi việc.

“Vậy thì tôi sẽ đi ngay”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Hồng Sơn Hà xoay người rời đi Ngày hôm sau, Hồng Sơn Hà đã đến thành phố Hà Tây.

Mà phía thủ đô bên kia cũng chưa hề có bất cứ động tĩnh gì, người của tứ đại gia tộc, quả nhiên giống như những gì đại tộc trưởng dự liệu, một người cũng không xuất hiện, tất cả đều trốn trong bóng tối chờ đợi.

“Đại tộc trưởng thật sự dự liệu như thần!”

Thở dài một hơi, Hồng Sơn Hà dựa theo tin tức mà nhân viên tình báo cung cấp, vội vàng chạy đến hồ Nguyệt Nha cùng mọi người.

Trung Châu, Tập đoàn Đông vương, tại Văn phòng Chủ tịch Lâm Ngọc lo lắng chạy đến văn phòng làm việc của Vương Đỗ Lan , ngay cả gõ cửa cũng không màng, xông thẳng vào bên trong.

“Chủ tịch, không ổn rồi! Tôi nhận được tin tức, cả nhà Tống Hoa An bị giết sạch, ngay cả thi thể cũng không còn.”

Vương Đỗ Lan thở dài, bà ta ngẩng đầu lên từ phía sau máy tính, nghiêm túc nói: “Không chỉ có gia đình Tống Hoa An, còn có em trai, anh trai của Tống Hoa An và tất cả họ hàng thân thích, trong vòng ba đời, hầu như đều bị diệt sạch!”

“Chuyện này đã đảo lộn mọi thứ, tất cả mọi người đều đang đồn đại về chuyện này, nói đó là trời phạt!”

Lâm Ngọc nói: “Bà cảm thấy đây thật sự là trời phạt sao?”

Trời phạt? Sao có thể là Trời phạt được! Nhiều kẻ thủ ác như vậy, tại sao chỉ có nhà họ Tống bị trừng phạt?

Không cần suy nghĩ nữa, chắc chần là Trình Kiêu đã ra tay.

Vương Đỗ Lan nghiêm mặt nói: “Gọi điện thoại cho Trình Kiêu và hỏi nó đang ở đâu? Lần này, thẳng bé thực sự đã làm lớn chuyện rồi!”

“Vâng!” Sắc mặt Tân Lam nghiêm túc, cô cũng có thể nhìn ra chuyện này gây ra hậu quả nghiêm trọng đến nhường nào.

Lâm Ngọc lập tức gọi điện thoại cho Trình Kiêu .

Sau vài hồi chuông, Trình Kiêu trả lời điện thoại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK