Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 583

Nhìn Trình Kiêu với vẻ không dám tin.

Nếu nói phương pháp chưng cốt là do Ninh Cát Sơn sáng tạo, tuy mọi người hơi ghen tỵ, nhưng vẫn có thể chấp nhận. Dù sao Ninh Cát Sơn cũng không còn trẻ, nghiên cứu chuyên môn đã mấy chục năm.

Nhưng nếu nói phương pháp chưng cốt mà họ hết lời ca ngợi, sùng bái là do tên oắt con Trình Kiêu sáng tạo ra thì quả là không thể chấp nhận được!

Chẳng lẽ những người nghiên cứu y học gần cả một đời như họ lại không bằng một thanh niên?

“Viện trưởng Ninh, nếu nói phương pháp chưng cốt này do ông sáng tạo thì tôi tin! Nhưng để chúng tôi tin cậu nhóc này là thần y mà ông nhường vinh dự lớn lao này cho cậu ta thì tôi sẽ là người đầu tiên không tin!”

“Đúng thế, cậu ta chỉ là một thằng oắt con, sao có thể nghiên cứu ra y thuật thần kỳ như phương pháp chưng cốt được? Tôi cũng không tin!”

Đường Quốc Hoa cũng không tin, không có cách nào, Trình Kiêu còn quá trẻ.

“Viện trưởng Ninh, ông đừng nói linh tinh!”

Ninh Cát Sơn nghiêm giọng nói: “Phó hội trưởng Đường, chuyện này làm sao tôi dám nói linh tinh được? Y thuật của Trình Thần Y cao minh, hiếm có trên đời, ông không để cậu ấy thử, sao có thể phán đoán cậu ấy không phải thần y được?”

Đường Quốc Hoa cau mày, lại quan sát Trình Kiêu lần nữa, bắt đầu do dự.

Trong giọng Ninh Cát Sơn mang theo vẻ khẩn cầu: “Phó hội trưởng Đường, tính mạng của hai mươi tám đứa trẻ đang bị đe doạ, ông mau quyết định đi! Để Trình Thần Y thử cũng không sao mà!”

“Hừ, thần y cái rắm gì! Lừa gạt đến tận mức này!”

Sau tiếng cười khẩy, thanh niên bên cạnh Lục thần y bước ra.

Thanh niên này chính là Lục Thanh Thành, mọi người đều gọi anh ta là Tiểu Lục Thần Y.

Lúc đầu vì cứu Lôi Hồng Húc, anh ta đã cãi nhau với Trình Kiêu, còn bị Lôi Hồng Húc cắn, tà khí xâm nhập, phải cố gắng rất nhiều mới ổn định lại.

Nhưng từ đó về sau Lục Thanh Thành  căm ghét Trình Kiêu. Anh ta cho rằng Trình Kiêu đã khiến mình mất mặt, làm hỏng uy danh Tiểu Lục Thần Châm của mình.

Hơn nữa từ đầu đến cuối, anh ta đều cho rằng Trình Kiêu là kẻ lừa đảo.

Gì mà tà khí xâm nhập, đều là nói vớ vẩn.

Vừa nãy Trình Kiêu đi theo Ninh Cát Sơn vào phòng, Lục Thanh Thành vừa nhìn đã nhận ra Trình Kiêu. Nhưng anh ta không đứng ra vạch trần thân phận của Trình Kiêu không phải vì tốt bụng, anh ta chỉ đang chờ đến thời khắc mấu chốt nhất, đứng ra công kích Trình Kiêu.

Lục thần y hơi giật mình, quát lên: “Thanh Thành, không được vô lễ!”

Lục Thanh Thành cười: “Ông nội yên tâm, bây giờ cháu sẽ vạch trần bộ mặt thật của kẻ lừa đảo này!”

Trình Kiêu nhìn Lục Thanh Thành, hờ hững nói: “Là anh?”

Lục Thanh Thành chế nhạo: “Sao? Rất bất ngờ phải không?”

Sau đó Lục Thanh Thành quay người, nhìn các bác sĩ nổi tiếng đang tràn đầy nghi vấn, lớn tiếng nói: “Các vị tiền bối, tôi có thể làm chứng người này là kẻ lừa đảo, mọi người đừng để cậu ta lừa!”

“Cậu Lục, chuyện là thế nào vậy? Cậu nói cho chúng tôi nghe đi!” Một ông lão lạnh lùng nhìn Trình Kiêu, hỏi Lục Thanh Thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK