Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1255

“Đáng tiếc quá, tòa đại điện này không thể mang đi được nên chỉ có thể luyện hóa nó ở đây.” Trình Kiêu có phần bất đắc dĩ, nếu như lúc này anh ở cảnh giới Hóa Thần thì đương nhiên anh có thể không chế kích thước lớn nhỏ của Thân Ngoại Hóa Vật, nhưng hiện giờ ngay cả cảnh giới Kim Đan anh cũng chưa luyện thành, hoàn toàn không thể kiểm soát Thân Ngoại Hóa Vật, cho dù hơn hai nghìn năm trôi qua và năng lượng của Thân Ngoại Hóa Vật đã tiêu hao đi rất nhiều, thì điều đó cũng không phải một tu sĩ ở cảnh giới Luyện Khí như anh có thể kiểm soát được.

Chẳng qua, Trình Kiêu cũng không vội vàng luyện hóa tòa đại điện này mà hờ hững gọi ai đấy ở lối vào cách đó không xa: “Các vị Vô Cực Môn có thể đi ra rồi.”

Tô Lương Tử cau mày, cảnh giác nhìn chăm chằm vào lối vào.

“Tên nhãi, quả nhiên cậu còn bí mật muốn giấu diếm chúng tôi!

Cũng may mà chúng tôi cẩn thận, nếu không thật sự đã bị cậu lừa mất rồi!” Cửu trưởng lão dẫn đầu đi ra ngoài, theo sau là ba vị trưởng lão khác.

Bốn trưởng lão của Vô Cực Môn, đội hình này cũng đủ mạnh đấy.

“Đại điện này đã xem như vật cuối cùng rồi, ba vật, một vật cũng không thể thiếu!” Trình Kiêu hờ hững nói.

Cửu trưởng lão ngẩng đầu khinh thường cười to vài tiếng: “Ha ha ha, tên nhãi kia, cậu còn thật sự cho răng chúng tôi sẽ để cậu mang theo hai thứ kia sao? Cậu cũng quá ngây thơ rồi đấy!”

Vô Cực Môn cũng chúng tôi tốn không biết bao nhiêu nhân lực vật lực canh giữ một tòa đại điện lâu như vậy, nhưng cuối cùng lại may váy cưới cho cậu, nếu truyền ra ngoài thì mặt mũi của Vô.

Cực Môn chúng tôi phải để ở đâu?”

“Để đồ lại, nể tình cậu có công phá trận, chúng tôi sẽ tha cho cậu một mạng!” Sắc mặt Cửu trưởng lão lạnh lùng, sát khí hừng hực.

Tô Lương Tử nổi đóa nói: “Các ông không nên gọi là Vô Cực Môn, nên gọi là Vô Sỉ Môn mới đúng!”

“Tự tìm chết!” Tam trưởng lão phía sau Cửu trưởng lão giận dữ, cơ thể nhoáng lên một cái đã đánh thẳng một quyền về phía Tô Lương Tử.

“Tôi sợ các ông chắc!” Tô Lương Tử lạnh lùng quát một tiếng rồi đánh một quyền lên nghênh chiến.

“Xem ra cậu sẽ không chịu giao ra!” Cửu trưởng lão khẽ cười âm hiểm, quát: “Cùng nhau lên!”

Ba trưởng lão của Vô Cực Môn ngay tức tốc cùng nhau tấn công Trình Kiêu.

Ba người này đều là tông sư của cảnh giới Đại Thành, nhưng công pháp của giới Cổ Võ lại mạnh hơn rất nhiều so với giới Võ Đạo, vì vậy thực lực của ba người bọn họ có thể so sánh với những tông sư mới bước lên đ ỉnh cao của giới Võ Đạo.

Thực lực khi ba người bọn họ bắt tay lại với nhau là không thể xem thường, nó vượt qua cả Cửu Thiên Sát của ban đầu.

Trình Kiêu không dám lơ là, vừa ra tay đã là mười tám chiêu thức của Đại Đạo.

Lần đầu giao chiến, cả hai bên đều ngang nhau về thực lực và không ai chiếm được ưu thế.

Cửu trưởng lão quát lên một tiếng: “Chúng ta đã đánh giá thấp tên nhãi này rồi, ra tuyệt chiêu!”

“Phá Quân Đại Thủ Ấn!”

Hai trưởng lão khác cũng rống lên.

“Tuyệt Phong Thủ!”

“Lạc Nhật Chưởng!”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK