Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 360

Nhét thuốc lá vào trong cái gạt tàn thuốc rồi dập tắt, chị Lạc Lạc nhìn qua Trình Kiêu, không mặn không nhạt nói: “Khai giảng rồi à?”

“Vâng.” Trình Kiêu gật đầu.

Chị Lạc Lạc đứng người lên, vóc người cao gầy, làm cho đường cong body quyến rũ càng thêm hoàn mỹ.

“Đáng tiếc, kinh doanh quán bar không được tốt, sắp đóng cửa, buổi chiều cậu đến tính tiền lương đi!”

Nói xong, không đợi Trình Kiêu trả lời, chị Lạc Lạc quay người lên lầu, lưu lại một làn gió thơm.

Ánh mắt Trình Kiêu hơi động một chút.

Làm ăn của Bar Lạc Trần mặc dù không phải quá tốt, nhưng tuyệt đối không nói tới mức kém, càng không có khả năng đóng cửa.

Chị Lạc Lạc đây là cố ý đuổi người!

Lúc đầu Trình Kiêu là định đến đây cáo từ, hiện tại xem ra không thể đi luôn!

Nhìn qua bóng lưng thành thục dần dần biến mất tại đầu bậc thang lầu hai, Trình Kiêu chưa hề nói một câu, quay người rời đi quán bar.

Trình Kiêu không có trở về trường học, đi tới quan ăn lân cận ăn cơm trưa, yên lặng tính toán thời gian quán bar mở cửa kinh doanh.

Bốn giờ chiều, Trình Kiêu lần nữa đi vào quán bar Lạc Trần.

Người rõ ràng nhiều hơn so với buổi trưa, nhưng đã không thấy những khuôn mặt quen thuộc kia.

Bảo vệ Tiểu Lý, Bàn Tử pha chế rượu quầy bar, còn có những nhân viên phục vụ đã từng cùng Trình Kiêu sánh vai chiến đấu.

Nhìn thấy chị Lạc Lạc lần nữa, cô ta vẫn như cũ ngồi đằng sau quầy bar hút thuốc.

Nhìn thấy Trình Kiêu tới, cô ta ưu nhã thở ra ngụm khói, đứng lên tùy ý nói: “Đến thanh toán tiền lương đi, theo tôi lên!”

Sau đó, cô ta phong tình vạn chủng đi đến đầu bậc thang.

Trình Kiêu đi theo phía sau cô ta, im lặng đi theo lên lầu hai.

Kiếp trước, tại trong lòng Trình Kiêu, chị Lạc Lạc là một người phụ nữ vô cùng quyến rũ.

Không biết bao nhiêu ngày đêm, anh đều cảm thấy tiếc hận thay chị Lạc Lạc, không biết người đàn ông tổn thương cô ta, sao lại có thể tàn nhẫn đến thế!

Thời gian tám trăm năm qua đi, lại một lần nữa nhìn thấy phụ nữ này, vẻ đẹp của cô ta vẫn như cũ không giảm chút nào so với năm đó. Có điều, Trình Kiêu từ trên người cô ta thấy được chút thứ đã thay đổi.

Đó là thứ gì?

Có lẽ, dùng chữ thứ này hình dung cũng không chính xác. Nghiêm chỉnh mà nói, Trình Kiêu nhìn thấy chính là một loại tinh thần, một loại tình cảm.

Chính là loại kia gọi là hi vọng.

Bởi vì trong lòng tràn ngập hi vọng, cho nên chị Lạc Lạc cả người đều là tràn ngập hi vọng. Cô ta sở dĩ có mị lực, do có liên quan với hi vọng trong nội tâm cô ta.

Chỉ là Trình Kiêu cũng không rõ ràng, hi vọng nội tâm chị Lạc Lạc đến tột cùng là cái gì?

Đi vào trong văn phòng chị Lạc Lạc, chị Lạc Lạc chỉ vào cái ghế bên cạnh bàn nói: “Ngồi đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK