Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1257

Đáng tiếc Huyền Âm Môn của ông ta kém xa so với Vô Cực Môn lớn mạnh, cho nên chỉ có thể trơ mắt nhìn Cung Nguyệt Thần bị Vô Cực Môn bá chiếm.

Ông ta không chọc nổi Vô Cực Môn, nhưng sau này ngay cả Trình Kiêu cũng đến bắt nạt ông ta, thế nên ông ta không thể nuốt trôi cục tức này.

Sắc mặt môn chủ Huyền Âm Môn sa sầm, nói: “Các cậu hãy đi theo dõi người phụ trách thị trấn Bao Cốc tên là Trình Đông Hoa, rồi tìm cơ hội trói ông ta lại cho tôi.”

Những người trẻ tuổi này là đệ tử của ông ta.

Nghe vậy, một người trẻ tuổi trong đó có hơi lo lắng: “Môn chủ, tuy rằng Trình Đông Hoa chỉ là người phụ trách một thị trấn, nhưng dù sao cũng là quan chức nhà nước, chúng ta làm như vậy e rằng có phần không ổn!

Môn chủ Huyền Âm Môn nhíu mày, sau đó đổi ý: “Là tôi đã sơ suất rồi, vậy thì không cần động vào ông ta. Bên cạnh ông ta có một người phụ nữ xinh đẹp, hình như tên là Lâm Ngọc thì phải, các cậu có thể tìm cơ hội trói cô ta lại mang về sơn môn!”

“Vâng!”

“Nhưng môn chủ này, vì sao chúng ta phải trói một người bình thường lại?”

Mặt môn chủ Huyền Âm Môn đầy giận dữ: “Hừ, người phụ nữ này có quan hệ không bình thường với tên nhấi kia, liếc mắt một cái đã có thể biết hai người bọn họ đang mắt đi mày lại với nhau!”

“Trói người phụ nữ này lại để cho tên nhãi kia nhả ra hết toàn bộ những thứ đồ cướp đoạt được từ tay tôi!”

Môn chủ Huyền Âm Môn đã quan sát cẩn thận, khi đó Trình Kiêu cùng Lâm Ngọc chỉ giao lưu ánh mắt với nhau, nhưng đã bị ông ta nhìn ra manh mối.

“Môn chủ, chúng tôi sẽ đi làm ngay đây!”

Một số thanh niên đã rời đi.

Môn chủ Huyền Âm Môn cười lạnh một tiếng: “Hừ, Trình Kiêu, trong Cung Nguyệt Thần có Vô Cực Môn chống lưng cho cậu nên cậu đã cướp đi bản đồ của tôi. Lần này tôi sẽ để cậu dâng luôn thanh đoản kiếm kia bằng cả hai tay!”

Vào buổi chiều, một thanh niên trở lại khách sạn và báo cáo những tin tức mới nhất cho môn chủ của Huyền Âm Môn.

“Môn chủ, chúng tôi đã tìm được Trình Đông Hoa rồi, nhưng người phụ nữ Lâm Ngọc mà ông nhắc đến đã không còn ở đây nữa.

Môn chủ Huyền Âm Môn nhíu mày: “Không còn ở đây nữa? Cô ta đã đi đâu rồi?”

“Nghe nói ta đã trở lại huyện ly rồi.”

“Vậy thì còn chờ gì nữa, mau gọi mọi người trở lại huyện ly nhanh cho tôi!”

Môn chủ Huyền Âm Môn đích thân dẫn đầu đội lao về phía huyện ly huyện Kê Minh.

Sau khi đến huyện ly, môn chủ Huyền Âm Môn lại lần nữa tìm một khách sạn để ở lại.

Trước tiên là sắp xếp để các đệ tử của ông ta đi hỏi thăm nhà của Trình Đông Hoa.

Trình Đông Hoa ít nhiều gì cũng được coi là một người nổi tiếng, vì vậy rất nhanh đã hỏi thăm được.

Chẳng mấy chốc, mấy đệ tử báo cáo lại kết quả cho môn chủ Huyền Âm Môn.

Môn chủ Huyền Âm Môn sắp xếp để các đệ tử theo dõi nhà của Trình Đông Hoa trước, sau đó tìm cơ hội trói Lâm Ngọc lại, cố gắng đừng để người khác nhìn thấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK