Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1038

Nếu ông ta có thể thành công, Thái Thanh khí châm của ông ta sẽ đi một bước dài, nhưng một khi thất bại thì bệnh nhân có thể gặp nguy hiểm.

Lúc đầu, người bác sĩ này châm cứu không có vấn đề gì. Nhưng theo phương pháp châm cứu Thái Thanh khí châm càng lúc càng cao thâm, động tác của ông ta dần dần chậm lại.

Hơn nữa, động tác của ông ta trông cũng không quen tay, rất rõ ràng Thái Thanh khí châm của ông ta còn chưa thành thạo, đã không có cách nào ứng phó được với tình hình trước mắt.

Thượng Quan Dược Thạch nhíu mày, Sở Vân Hoa nhíu mày. Trên gương mặt Cốc Thiên Sơn lộ ra nụ cười lạnh, hình như đang chờ xem kịch vui.

Rất rõ ràng, mọi người đều cảm giác được người bác sĩ này đang miễn cưỡng thi triển ra Thái Thanh khí châm, rất có khả năng sẽ thất bại.

Theo phương pháp châm cứu của bác sĩ càng lúc càng mới lạ, gương mặt đứa trẻ vốn đã thư giãn lại dần dần biến mất, biến thành vẻ mặt khó chịu, hình như đang chịu nỗi đau khó nhịn được.

Vẻ mặt người bác sĩ này càng lúc càng nghiêm trọng. Thậm chí, sau lưng ông ta cũng đã ướt đảm mồ hôi lạnh, trên trán còn xuất hiện từng giọt mồ hôi lớn như hạt đậu.

Khi ông ta nâng một cây kim châm cứu bằng bạc rất nhỏ lên, kỹ thuật đột nhiên không chính xác đã dẫn đến đâm sâu vào vị trí huyệt đạo một mili Đứa trẻ chợt hoảng sợ kêu lên một tiếng, nghiêng đầu ngã xuống đất và ngất đi, đồng thời cả người co giật!

“Không xong rồi!” Người bác sĩ kia cũng bị dọa cho hô to một tiếng, cả người tê dại ngồi trên mặt đất.

“Tôi, tôi rất hối hận! Tôi không nên cậy mạnh. Tôi vẫn chưa thể hoàn toàn nắm bắt được Thái Thanh khí châm. Tôi có tội!” Người bác sĩ kia ngồi dưới đất gào khóc.

“Tránh ra!”

Nói thì chậm nhưng mọi chuyện diễn ra lúc đó rất nhanh. Khi đứa trẻ ngã xuống đất, Sở Vân Hoa chợt bước nhanh tới, trong tay đã có thêm ba cái kim châm rất nhỏ.

Sở Vân Hoa đâm ba kim lên đỉnh đầu của đứa bé kia một lượt liên tục nâng, chuyển, vê, xoay.

Một loạt những động tác phức tạp mà thành thạo, đứa trẻ đang co giật kia dần bình tĩnh trở lại.

Phù!Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm!

“Tốt rồi!” Sở Vân Hoa nghiêm túc nói, sau đó trừng mắt nhìn bác sĩ trên mặt đất kia với vẻ thâm trầm: “Sau này, tuyệt đối đừng lấy bệnh nhân ra thử nghiệm thứ mình chưa nắm chắc, một khi thất bại chính là một mạng người. Mà ông sẽ là hung thủ giết người đấy!”

“Vâng, tôi biết sai rồi. Y Vương dạy phải, tôi chắc chắn sẽ ghi nhớ!” Ông già bái phục.

Thượng Quan Dược Thạch nhìn Sở Vân Hoa với vẻ mặt khen ngợi nói: “Đoạt Mệnh thần châm, đoạt mạng với trời, quả nhiên không tầm thường!”

Trên mặt Cốc Thiên Sơn cũng thoáng lộ vẻ kinh ngạc, khẽ thở dài ói: “Đây chính là Đoạt Mệnh thần châm sao? Vẫn tính là có chút Trình Kiêu liếc nhìn Sở Vân Hoa với gương mặt vô cảm Mà những người đứng xem xung quanh đều chấn động trước chiêu thức này của Sở Vân Hoa.

Khi nhìn thấy một sinh mạng nhỏ sắp biến mất, Y Vương ra tay diệu thủ hồi xuân, thật sự thần kỳ!

“Y Vương, hoàn toàn xứng đáng!”

“Đoạt Mệnh thần châm quả nhiên lợi hại! Hôm nay tôi vừa thấy, không uổng chuyến đi này!”

“Cả đời này, tôi có thể thấy được Đoạt Mệnh thần châm của nhà họ Sở cũng không tính là sống uổng, ha ha!”

Mọi người ra sức khen ngợi Sở Vân Hoa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK