Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1119

Còn Lâm Ngọc là trợ lý chủ tịch tập đoàn Đông Vương, chính là tâm phúc của quản lý cao cấp nhất tập đoàn Đông Vương, vậy mà bây giờ cô lại gọi anh ta là cậu Thẩm.

Điều này khiến Thẩm Dũng có cảm giác vừa mừng vừa lo.

“Trợ lý Lâm khách sáo rồi, tôi thì có là gì, vẫn hi vọng sau này cô quan tâm đ ến chuyện làm ăn nhà chúng tôi nhiều hơn.” Ánh mắt Thẩm Dũng nóng rực, vô cùng sỉ mê kiểu phụ nữ vừa xinh đẹp vừa trí tuệ như Lâm Ngọc.

Nhưng mà Thẩm Dũng cũng tự hiểu lấy mình, biết người phụ nữ giống như Lâm Ngọc căn bản không phải người anh ta có thể mơ ước.

“Hóa ra là trợ lý Lâm của tập đoàn Đông Vương!”

“Nghe nói đây chính là quản lý cấp cao chỉ sau chủ tịch tập đoàn Đông Vương!”

Mấy người trong nhóm nhỏ đều lộ ra sắc mặt hoảng sợi Đám người Trương Manh và Nghiêm Học Văn đều từng nghe thấy tên tuổi của tập đoàn Đông Vương qua lời kể của người lớn trong nhà, biết đó là doanh nghiệp lớn mạnh mà bọn họ chỉ có thể ngước nhìn.

Đám người Lưu Tào Khang lại càng không cần phải nói, chính là kiểu nghe nhiều nên thuộc hết sự tích của tập đoàn Đông Vương.

Hơn nữa gần đây tập đoàn Đông Vương phát triển mạnh mẽ, ngay cả tập đoàn Hoa An của nhà họ Tống cũng bị áp đảo, tất nhiên cái tên tập đoàn Đông Vương lại càng thêm vang dội.

Nhưng mà, Điền Thúy Thúy là con cái nhà bình thường, hoàn toàn không biết tên tuổi của tập đoàn Đông Vương “Anh Dũng, tập đoàn Đông Vương này lợi hại không? So với nhà các anh thì như thế nào?” Điền Thúy Thúy không biết sống chết, hỏi.

Ngay lập tức, nhóm người Trương Manh Vương Vũ Hàm, và nhóm người Lưu Tào Khang ở xung quanh đều nhìn Điền Thúy Thúy giống như đang nhìn một kẻ ngu.

Không hiểu biết đúng là nguồn gốc của tội lỗi!

Sắc mặt Thẩm Dũng đỏ lên, hận không thể lập tức rời xa Điền Thúy Thúy, phủi sạch quan hệ với người phụ nữ ngu xuẩn này, vờ như không hề quen biết cô ta.

Chút sản nghiệp nhà anh ta nào dám so sánh với tập đoàn Đông Vương? Đây không phải làm trò hề cho thiên hạ hay sao?

“Đừng nói nhảm, tập đoàn Đông Vương chính là doanh nghiệp đứng đầu thành phố Trung Châu, cho dù tính ở toàn bộ Á tộc thì cũng có thể xếp trong hai mươi vị trí đầu, chút sản nghiệp nhà chúng tôi nào xứng được so sánh với tập đoàn Đông Vương?”

Thẩm Dũng vội vàng nhỏ giọng trách móc.

Lúc này Điền Thúy Thúy mới coi như hiểu sơ sơ về tập đoàn Đông Vương.

Sau đó, Điền Thúy Thúy khiếp sợ rồi.

Sao Trình Kiêu lại có quan hệ với người của tập đoàn Đông Vương?

Anh và người phụ nữ đột nhiên xuất hiện này có quan hệ như thế nào?

Điền Thúy Thúy còn chưa hết hi vọng nhỏ giọng hỏi ra: “Cô… có quan hệ gì với Trình Kiêu?”

Lâm Ngọc cũng không có ấn tượng tốt gì với đám người Điền Thúy Thúy, lạnh nhạt nói: “Chúng tôi là bạn bè, tôi mời cậu ấy đến nơi này, các cô có ý kiến gì sao?”

Thẩm Dũng vội vàng khua loạn hai tay: “Không, không, trợ lý Lâm đừng hiểu lầm!”

Trợ lý Lâm của tập đoàn Đông Vương đích thân ra mặt, sao mấy người Thẩm Dũng dám nói gì nữa chứ?

Điền Thúy Thúy tỏ vẻ không cam lòng, nói: “Hừ, coi như cậu may mắn, lại có người của tập đoàn Đông Vương ra mặt giải vây giúp cậu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK