Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 646

Lôi Công nói: “Tớ không sao, nghỉ ngơi hai ngày là được, cơ thể của tớ tớ tự biết, tuyệt đối không được đưa tớ đến bệnh viện.”

“Mẹ kiếp, Lôi Công, bây giờ không phải lúc để cậu tiết kiệm, mạng quan trọng hơn! Có gì ghê gớm đâu, chúng tớ sẽ giúp cậu trả tiền chữa bệnh!” Trương Tư Tổ vỗ vai Trình Kiêu nói to.

“Không phải chuyện tiền bạc, tớ không thể đến bệnh viện.” Dường như Lôi Công có gì đó khó nói.

Dường như Trình Kiêu hiểu được chút ít, anh nói với Lôi Công: “Yên tâm, không cần đi bệnh viện. Bác Sĩ, Thần Côn, các cậu đi ra ngoài trước, tớ sẽ giải độc trong người Lôi Công.”

Trương Tư Tổ tỏ vẻ ngạc nhiên: “Trình Kiêu, cậu biết giải độc từ bao giờ? Sao tớ lại không biết?”

“Tin tưởng tớ, các cậu ra ngoài trước đi!” Trình Kiêu tự tin nói.

Trương Tư Tổ và Dương Thiên Hữu đưa mắt nhìn nhau, mang thái độ còn nước còn tát, gật đầu nói: “Được, tớ tin tưởng cậu!”

Mấy người họ đi ra ngoài, Trình Kiêu khoá cửa phòng ngủ.

Lôi Công cũng hơi nghi ngờ hỏi: “Trình Kiêu, cậu biết giải độc từ bao giờ vậy?”

Trình Kiêu nở nụ cười thần bí khó lường: “Tớ không biết giải độc, nhưng tớ biết chữa thương!”

Trình Kiêu giơ tay, như ảo thuật móc ra một viên Trúc Cơ Đan đưa cho Lôi Công: “Ăn vào.”

“Cái này… cái này quý giá lắm!” Lôi Công khiếp sợ nói.

Thân phận thật sự của anh ta là truyền nhân của thế gia võ đạo, đương nhiên cũng biết nhìn hàng. Biết đan dược này của Trình Kiêu quý giá đến mức nào.

Trình Kiêu cười nói: “Mỗi lần tớ xảy ra chuyện, cậu đều là người đầu tiên đứng ra bảo vệ tớ, mạng của cậu quý giá hơn đan dược này nhiều.”

“Chúng ta là huynh đệ mà!” Lôi Công gãi đầu, hơi lúng túng.

Trình Kiêu nở nụ cười: “Cậu nói đúng, chúng ta là huynh đệ! Huynh đệ với nhau có gì phải tính toán chứ?”

“Anh em tốt!”

Lôi Công không khách sáo nữa, anh ta nghiêm túc nhận lấy đan dược, sau đó nuốt xuống.

“Vận khí, điều chỉnh hơi thở!” Trình Kiêu lập tức căn dặn.

Lôi Công làm theo hướng dẫn, khoảng mười phút sau, anh ta lập tức mở mắt.

“E rằng viên đan dược này là linh đan cực phẩm hiếm có! Chẳng những có thể giải độc mà còn chữa thương cho tớ, thậm chí tớ cảm thấy chân khí trong người tớ cũng đang tăng lên!” Lôi Công tỏ vẻ khiếp sợ.

“Trình Kiêu, nhận một lạy của tớ!” Dù nhà họ Lôi là thế gia võ đạo, nhưng thực lực cũng không mạnh, hoàn toàn không có hy vọng có được linh đan cực phẩm này.

Nhưng Trình Kiêu lại tặng cho anh ta, đối với người học võ như Lôi Công, đây chính là ơn nghĩa vô cùng to lớn!

Trình Kiêu đỡ Lôi Công dậy, không cho anh ta quỳ lạy mình.

“Đã nói là anh em rồi, cậu còn khách sáo thế làm gì, không hào sảng tí nào.”

“Được, cái mạng này của tớ là cậu cứu về, sau này nếu cần gì, cậu chỉ cần nói một tiếng! Núi đao biển lửa, tuyệt đối không chối từ.” Lôi Công nói với vẻ kiên định.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK