Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1629

“Cậu Nghiêm, cậu không sao chứ!”

Nhìn lại, còn có một chiếc Audi màu đen đi sau chiếc xe đua này, bốn thanh niên từ trên đó xuống, hẳn là vệ sĩ của thanh niên này.

Đi ra ngoài cũng phải mang theo nhiều vệ sĩ như vậy, chắc chắn không phải người bình thường.

Mấy tên vệ sĩ nhanh chóng chạy đến trước mặt thanh niên, lo lắng hỏi han “Chân của tôi gãy… gãy rồi, đau chết mất, mau vào Dược Thần Cốc tìm chú tôi, gọi chú ấy ra xem cho tôi!” Thanh niên hét lớn.

“Vâng!

Một tên vệ sĩ lập tức chạy vào cửa chính của Dược Thần Cốc.

HƯƠNG 590: CẬU CẢ NGHIÊM HỐNG HÁCH 6/7 Trình Kiêu che chở cho cô gái kia, lạnh lùng nhìn cậu Nghiêm này.

Cậu Nghiêm cũng nhìn anh, ngay sau đó, tỏ vẻ dữ tợn mắng chửi: “Đồ súc sinh, mày từ đâu chui ra! Vậy mà dám làm ông đây bị thương, không đánh gãy chân mày, khó tan mối hận trong lòng tao!”

“Hai người các anh đi lên đánh gãy chân hắn cho tôi!”

Thanh niên hống hách cùng cực, ban ngày ban mặt, vậy mà la hét muốn đánh gãy chân người ta.

Hai tên vệ sĩ kia thật sự nghe lời, không có ý tốt nhìn về phía Trình Kiêu, dứt khoát đi tới.

Hiển nhiên, loại chuyện thế này, bọn họ đã làm không ít.

Xem ra, thanh niên này cực kỳ hung hăng hống hách.

“Nhóc con, là bọn tao ra tay, hay tự mày ra tay?” Một tên vệ sĩ cười khẩy, tàn nhẫn nói với Trình Kiêu.

Cô gái được Trình Kiêu che ở phía sau đột nhiên đứng ra, không ngừng cúi đầu với hai tên vệ sĩ, trong miệng phát ra tiếng a a.

Rõ ràng, cô ấy đang cầu xin hai vệ sĩ này tha thứ.

“Ha ha, hóa ra một người câm!” Hai tên vệ sĩ khinh bỉ cười nói Trình Kiêu thản nhiên liếc nhìn hai người, trong miệng nhẹ nhàng phun ra một chữ: “Cút!”

Hai vệ sĩ bỗng nhiên cảm thấy một hơi thở kinh khủng bao phủ quanh người bọn họ, linh hồn của bọn họ cũng đang rung động.

Hai người giống như gặp quỷ, trong nháy mắt mồ hôi lạnh thấm ướt sau lưng.

“Lên đi! Hai người các anh sợ à!” Cậu Nghiêm mắng to.

Hai người rất muốn rút lui, nhưng ngại vì áp lực của cậu Nghiêm, bọn họ cũng không dám rút lui.

Nhìn hai người vẫn ráng chống đỡ, Trình Kiêu hừ lạnh một tiếng, lại tăng thêm uy áp.

Phập phập!

Hai người trực tiếp quỳ gối xuống trước mặt Trình Kiêu, cả người run lẩy bẩy.

“Các anh đang làm gì vậy? Đứng lên, tôi bảo các anh đánh gãy chân hắn mà!” Cậu Nghiêm tức giận chửi ầm lên, anh ta tốn tiền mời vệ sĩ về, vậy mà lại quỳ gối trước kẻ địch của anh ta!

Sao cậu Nghiêm có thể chịu nổi!

Nhưng mà, khi tính mạng bị đe dọa nghiêm trọng, hai tên vệ sĩ nào còn lòng dạ để ý tới cậu Nghiêm?

Bảo vệ tính mạng mình rồi nói tiếp!

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK