Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 509

Trên mặt Hàn Tiễn Hoa lộ ra vẻ không hài lòng, lạnh lùng nói: “Cô à, cô cần phải suy nghĩ rõ ràng, lúc con đến, mẹ con đã ra lệnh bảo con đuổi hai người ra khỏi nhà họ Hàn. Nếu không cho em họ đi theo con, con thật sự không biết nên lấy cớ gì để làm chiếu lệ với mẹ con.”

Đây nói thẳng ra chính là dọa dẫm.

Hàn Như dường như đã sớm ngờ tới Hàn Tiễn Hoa sẽ nói như vậy, hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Yên tâm, đợi ba cậu được an táng đâu vào đó, mẹ con chúng tôi sẽ lập tức đi ngay!”

Da mặt Hàn Tiễn Hoa run lên vài cái, sắc mặt khó coi: “Hừm, nếu các người đã không biết điều như vậy, vậy thì đừng trách tôi vô tình.”

“Hạn cho các người trong sáng nay dọn ra khỏi nhà họ Hàn, nếu không, tôi sẽ cho người đánh đuổi các người đi.”

Nói xong, Hàn Tiễn Hoa quay người rời đi.

Mặc dù h@m muốn sắc đẹp của Y Linh, nhưng anh ta càng thích quyền lực hơn. Một khi nắm được quyền lực trong tay, muốn phụ nữ thế nào chẳng có?

Y Linh buồn bã nhìn Hàn Như: “Mẹ, chúng tôi phải làm sao bây giờ?”

Hàn Như nhắm mắt lại, khuôn mặt tái nhợt đầy đau thương.

“Cậu con mất rồi, cái nhà này sẽ không giữ chúng ta lại nữa.”

“Hôm nay là tang lễ của cậu con, rất nhiều bạn bè thân thích đều tới phúng viếng, nếu lúc này chúng ta không xuất hiện trong đám tang của cậu con, e rằng sẽ mang tiếng xấu cả đời.”

“Bất luận thế nào, chúng ta đều phải đợi đến khi đám tang của cậu con kết thúc mới có thể rời đi.”

Nhìn thấy vẻ quyết tâm trên gương mặt của mẹ, Y Linh gật đầu thật mạnh nói: “Dạ!”

Nhà cũ của nhà họ Hàn treo đầy vải trắng, màu trơn làm chủ đạo.

Trong nhà tang lễ Hàn Quốc Mạnh, một chiếc quan tài kính được đặt lẳng lặng trong sảnh, Y Linh và Hàn Như quỳ trước quan tài khóc than.

Một số bạn bè thân thích của nhà họ Hàn lần lượt đến phúng viếng.

Mợ Lý Thù Tâm phụ trách tiếp đón.

Tình cờ nhìn thấy hai mẹ con quỳ gối trong sảnh, trên mặt Lý Thù Tâm thoáng hiện lên vẻ chán ghét.

Lý Thù Tâm liếc nhìn Hàn Tiễn Hoa bên cạnh, nháy mắt ra hiệu, dường như đang trách cứ.

Ánh mắt của Hàn Tiễn Hoa nhìn về phía quản gia Lý ở cửa, hai người nhìn nhau rồi gật đầu với nhau.

Hàn Quốc Mạnh là đại lão của Lịch Xuyên, còn Lý Thù Tâm là con gái của Lý Vạn Niên, đại lão nhiệm kỳ trước của thành phố Hà Dương, cho nên tự nhiên có rất nhiều người tới phúng viếng.

“Xin hãy nén bi thương!”

Hết vị khách này đến vị khách khác đến an ủi Lý Thù Tâm, người tối qua đã dùng bình xịt cay rửa mắt mấy lần.

Lý Thù Tâm lịch sự đáp lại.

Toàn bộ lễ tang diễn ra một cách trật tự.

Bên ngoài cửa lớn nhà cũ của nhà họ Hàn, vài cặp thanh niên đi tới.

Vương Hiểu Hi vẻ mặt đau lòng, nói: “Y Linh thường nói với tôi rằng, cậu của cậu ấy thương cậu ấy nhất, lần này cậu không còn nữa, cậu ấy chắc sẽ đau lòng chết mất.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK