Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1165

Mục Tranh vội la lên: “Người anh em, chúng tôi xin nhận ý tốt của anh, anh vẫn đi mau đi cho!”

Mục Tranh căn bản chưa từng gặp Trình Kiêu trong đám cậu chủ nhà giàu ở huyện Kê Kinh, đừng nói sáu trăm tỷ, anh có thể lấy ra ba trăm tỷ đã có thể xưng bá trong giới của anh ta Anh ta cho răng Trình Kiêu phần nhiều chỉ đang phô trương thanh thế.

Vương Tứ Hải ở bên cạnh cười lạnh nói: “Thăng nhóc, cậu quyết tâm muốn chống đối với tập đoàn Tứ Hải tôi? Được, hôm nay tôi đứng ở đây, xem thử cậu làm sao cứu được nhà họ Mục ở ngay trước mặt tôi!”

Trình Kiêu móc thẻ Tử Kim ra, tiện tay ném một cái, vừa vặn rơi lên trên chiếc bàn trước mặt Mục Thanh Sơn.

“Tôi cho ông một nghìn năm trăm tỷ, đủ chưa?”

Hiện trường hoàn toàn im lặng!

Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người!

Sau đó, mọi người bắt đầu cười phá lên.

“Ha ha, thằng nhóc này giả vờ còn như thật vậy!”

“Đúng vậy, trông cậu ta cũng chỉ mới hai mươi tuổi, kỹ năng diễn này đã có thể làm ảnh đế rồi.”

“Cậu ta cũng không nghĩ xem một nghìn năm trăm tỷ là khái niệm thế nào? Nếu cậu ta có một nghìn năm trăm tỷ, mọi người ở huyện Kê Kinh chúng ta đã sớm biết.”

Vẻ mặt Vương Gia Cường thâm trầm nhìn Trình Kiêu, sau đó khẽ hỏi Vương Tứ Hải: “Ba, có cần con sai người đuổi anh ta ra ngoài không? Đừng để anh ta ở đây quấy rối nữa.”

Vương Tứ Hải lắc đầu, sắc mặt hơi nghiêm trọng, hai mắt nhìn chăm chăm vào tấm thẻ Tử Kim trên bàn của Mục Thanh Sơn không rời.

“Tấm thẻ kia trông hơi quen nhỉ?”

Lúc này, Mục Thanh Sơn cũng đang kinh ngạc nhìn tấm thẻ Tử Kim trước mặt kia.

“Đây… đây là thẻ Tử Kim chí tôn của Lôi Chấn Vũ à? Làm sao thăng nhóc này có thể có nó chứ? Nó không phải là giả chứ?”

Mục Thanh Sơn dè dặt cầm tấm thẻ trong tay, nghiêm túc kiểm tra.

“Không, không phải là giả! Đây là thật! Hoa văn này, cảm xúc khi sờ vào này đều là thật! Đây thật là thẻ Tử Kim chí tôn của Chủ tịch tập đoàn Kim Thế!”

Vẻ mặt Mục Thanh Sơn chấn động nhìn Trình Kiêu, trong đôi mắt đầy nghỉ ngờ. Rốt cuộc cậu nhóc này là ai?

Mục Tranh không nhận ra tấm thẻ kia, trái lại bị hành động của Trình Kiêu chọc cho phì cười.

“Người anh em, kiến thức thông thường mà anh cũng không hiểu à? Trong một tấm thẻ căn bản không thể có một nghìn năm trăm tỷ. Anh đùa lớn rồi đấy!”

”. Haha!”

Mọi người đều phát ra tiếng cười to đầy xem thường. Lời nói dối thấp kém này của Trình Kiêu lập tức bị vạch trần.

Mục Thanh Sơn trầm giọng nói: “Đây không phải là thẻ bình thường. Thẻ này không có giới hạn, chỉ cần người cầm thẻ muốn thì ba mươi nghìn tỷ cũng không thành vấn đề!”

ơi Nụ cười trên mặt mọi người lập tức đông cứng lại!

Mọi người vần tương đối tin lời Mục Thanh Sơn nói. Dù sao ông ta cũng là tổng giám đốc tập đoàn Mục thị, kiến thức rộng rãi, không cần phải nói dối trong chuyện này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK